Triệu Hoán Thần Binh

Chương 858: Vu giáo sư đại hiệp.

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Vu Nhai mở miệng nói:

– Nữ vương, ta tin người đoán được nên người mới ra điều kiện khắc nghiệt
thật ra là dung túng ta, cho ta nhiều hứa hẹn.

Lão nữ vương Tinh Linh gật đầu. Vu Nhai từ từ vươn tay ra ấn vào cổ thánh mộc.
Ánh mắt Tuyết Đế Nhi nghi hoặc, lão nữ vương Tinh Linh thì kích động. Một Tinh
Linh thần nỗ viễn cổ vụn vỡ chậm rãi hiện ra trên đầu Vu Nhai, sắc xanh tràn
ngập sự sống phát ra từ cổ thánh mộc.

Tuyết Đế Nhi, lão nữ vương Tinh Linh mơ hồ nghe thấy từ cổ thánh mộc phát ra
tiếng kêu nhẹ nhàng tuyệt vời:

– Doanh doanh . . .

– Nữ vương, Đế Nhi.

Qua mười canh giờ, trong hang Thánh thụ Tinh Linh thuộc về Tuyết Đế Nhi, các
trưởng lão, Tư Mã Tường chờ ba người trở ra. Trừ lão nữ vương Tinh Linh, Tuyết
Đế Nhi đương nhiên Vu Nhai cũng ra theo.

Mặt lão nữ vương Tinh Linh, Tuyết Đế Nhi đỏ ửng kích động. Tuy bề ngoài lão nữ
vương Tinh Linh suy yếu nhưng tinh thần phơi phới, sự già nau không thể che
giấu ánh mắt hạnh phúc dầy sức sống. Nếu nhìn kỹ thì thấy hốc mắt lão nữ vương
Tinh Linh hơi đỏ, mới rồi khi trông thấy Tinh Linh thần nỗ viễn cổ nàng đã
chảy giọt lệ hạnh phúc.

Trước khi lìa đời có thể trông thấy chuyện mấy đời nữ vương Tinh Linh muốn
thấy hỏi sao lão nữ vương Tinh Linh không thỏa mãn?

Vân đại trưởng lão mong chờ, kích động hỏi:

– Nữ vương, xảy ra chuyện gì? Tại sao chúng ta cảm giác trong khoảng thời
gian này hơi thở viễn cổ của Thánh thụ Tinh Linh đậm đặc đến nỗi Tinh Linh nào
cũng cảm nhận được? Chồi non thánh thụ có xu hướng biến cổ?

Lão nữ vương Tinh Linh bình tĩnh nói:

– Các ngươi vào xem liền biết.

Vù vù vù vù vù!

Mấy trưởng lão, Tư Mã Tường lao nhanh vào hang cổ thánh mộc.

Chớp mắt Tư Mã Tường là người lao ra đầu tiên, hét to với Vu Nhai:

– Vu tiểu tử, rốt cuộc ngươi đã làm gì?

Vu Nhai bắt chước bộ dạng khoe mẽ của Tư Mã Tường, thờ ơ nói:

– Thì . . . Như ngươi thấy đấy.

– Ý ta hỏi sao ngươi làm được?

Vu Nhai nói thẳng:

– Nếu nói được thì ta đã không đuổi ngươi ra ngoài.

Khóe môi Tư Mã Tường co giật, không biết nên nói cái gì. Mặt Tư Mã Tường liên
tục thay đổi, cuối cùng bình tĩnh lại.

Tư Mã Tường thầm rít gào:

– Tuy ta rất mong chờ tiểu tử này làm ta rung động nhưng mới có bao lâu? Rung
động quá nhiều.

Lúc trước đi Kiếm vực hành tỉnh Tư Mã Tường còn tưởng rằng gã có thể bình tĩnh
mong chờ, ai ngờ rung động nối liền không dứt khiến gã khó thể bình tĩnh.

– Vu tiểu ca . . .

– Các ngươi đang làm gì?

Chờ thật lâu sau mấy trưởng lão Vân đại trưởng lão chậm rãi đi ra, hành lễ
long trọng nhất của Tinh Linh tộc khiến Vu Nhai bất ngờ và vinh hạnh. Cả đám
trưởng lão đều lớn tuổi, chào như vậy có khi nào hắn giảm thọ không?

Vân đại trưởng lão nghiêm túc nói:

– Đây là ngươi nên nhận. Tuy rằng chúng ta không biết ngươi làm cách nào
nhưng chúng ta sẽ nhớ kỹ ngươi, ta nghĩ Tinh Linh tộc vĩnh viễn ghi nhớ ngươi.
Trừ điều này ra chúng ta không muốn cảm tạ ngươi bằng cách nào.

Vân đại trưởng lão biết Vu Nhai có Tinh Linh thần nỗ viễn cổ, lờ mờ đoán ra
nên mới càng kính sợ hắn hơn. Vân đại trưởng lão nghĩ tới lời lão nữ vương
Tinh Linh nói, cuối cùng Vân đại trưởng lão khắc sâu nhận ra lúc trước nàng
cướp về Tinh Linh thần nỗ viễn cổ mới là việc ngu ngốc tới mức nào.

nhân loại này tuyệt đối là Tinh Linh nữ thầnp hái xuống trợ giúp Tinh Linh tộc
nhân.

– Đúng vậy! Vu tiểu ca nên nhận.

Lão nữ vương Tinh Linh cùng Tuyết Đế Nhi hành lễ với Vu Nhai.

Vu Nhai vội vàng từ chối. Một lúc lâu sau các Tinh Linh tộc nhân trở về bình
thường.

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Lão nữ vương Tinh Linh mở miệng nói:

– Tiểu Vân, hãy ghi tren Vu tiểu ca vào hàng bằng hữu mãi mãi của Tinh Linh
tộc. Tương lai nếu có khó khăn gì chúng ta sẽ hết sức hỗ trợ cho dù đang ở
đâu.

– Tuân lệnh!

Lão nữ vương Tinh Linh ra lệnh:

– Tạm giữ kín bí mật cổ thánh mộc tỏa sáng sự sống, nhưng e rằng cá Tinh Linh
đã cảm nhận được hơi thở Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ. Cứ nói đây là nhờ công
của Vu tiểu ca.

– Tuân lệnh!

– Hết sức tìm cách chữa bệnh mắt cho thê tử của Vu tiểu ca, dù phải đào ba
thước đất.

– Tuân lệnh!

Lão nữ vương Tinh Linh ra lệnh xong lấy một mũi tên khổng lồ thiếu một góc ra
khỏi Tinh Linh nữ thần giới chỉ trao tận tay Vu Nhai.

Lão nữ vương Tinh Linh nói:

– Vu tiểu ca, đây là Tinh Linh thần nỗ viễn cổ tiễn mà ngươi muốn, từ hôm nay
nó thuộc về ngươi.

Quyết định này không phải lão nữ vương Tinh Linh xúc động nhất thời mà là đắn
đo thật lâu khi Vu Nhai hồi phục sự sống cho cổ thánh mộc.

– Nữ vương, cái này . . .

Tuy Vu Nhai rất mong chờ nhưng khi được trao Tinh Linh thần nỗ viễn cổ tiễn
vẫn làm hắn ngạc nhiên.

Lão nữ vương Tinh Linh bình tĩnh nói:

– Ta tin tưởng dù Vu tiểu ca không cần lời hứa mũi tên này thì khi Tinh Linh
tộc ta gặp huy hiểm chắc chắn ngươi sẽ ra tay giúp trợ chúng ta, xem như cho
ngươi mượn trước.

Giọng điệu lão nữ vương Tinh Linh cực kỳ kiên quyết.

– Nữ vương vẫn rất hiểu ta.

Vu Nhai nhận lấy Tinh Linh thần nỗ viễn cổ tiễn ngay, có ngu mới khách sáo từ
chối. Tuy Tinh Linh thần nỗ viễn cổ còn đang vỡ vụn nhưng khá hoàn chỉnh, sẽ
có ngày sửa nó lại.

Trong mười canh giờ Vu Nhai không chỉ khiến cổ thánh mộc bừng lên sự sống cũng
bổ sung đủ mảnh nhỏ Tinh Linh thần nỗ viễn cổ.

Vu Nhai nói:

– Phải rồi nữ vương, bây giờ ta khó áp chế huyền khí trong cơ thể, cần tu
luyện ngay. Như lúc trước người nói, ta sẽ tu luyện bên cạnh cây non thánh
thụ.

Mảnh nhỏ Tinh Linh thần nỗ viễn cổ đã hoàn chỉnh, bao gồm thần nỗ chi tiễn.
Như trước kia, mỗi lần dung hợp một huyền binh là sẽ có lực lượng mới trợ giúp
Vu Nhai đột phá, đây là phần lực lượng thứ hai thuộc về Tinh Linh thần nỗ.

Lão nữ vương Tinh Linh gật đầu, nói:

– Được, ngươi cứ yên tâm tu luyện tại đây. Ta sẽ truyền cách mở trận pháp chỗ
này cho Đế Nhi, mấy ngày nay ngươi muốn đến tu luyện cứ tìm Đế Nhi.

Lão nữ vương Tinh Linh đồng ý mọi yêu cầu của Vu Nhai.

Vu Nhai trực tiếp khoanh chân ngồi xuống.

Lão nữ vương Tinh Linh mang người khác ra ngoài. Trước khi đi tất cả Tinh Linh
tộc nhân nhìn Vu Nhai chằm chằm. Đặc biệt là Tuyết Đế Nhi, nàng tôn sùng Vu
Nhai nhất. Vu Nhai như là sự tồn tại không gì không làm được.

Trên đường đi ra ngoài một trưởng lão nghi hoặc hỏi:

– Phải rồi nữ vương, chẳng phải bảo Vu tiểu ca sẽ cắt một mẩu cổ thánh mộc
sao? Tại sao cổ thánh mộc vẫn hoàn chỉnh?

Các trưởng lão khác cũng nhìn sang. Tuyết Đế Nhi rất khó hiểu, mới rồi nàng
không thấy Vu đại ca cắt cổ thánh mộc, tại sao sẽ . . .

Lão nữ vương Tinh Linh cười nói:

– A! Khi cổ thánh mộc thức tỉnh sức sống thì Vu tiểu ca đã có được thứ hắn
muốn.

Lão nữ vương Tinh Linh không nói gì thêm. Các Tinh Linh tộc nhân mờ mịt.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận