Còn nữa, tại sao khi Nguyệt Lâm Sa nhận được thông báo có nguy hiểm, nàng báo
cho Thất hoàng tử mà không phải là Nhị hoàng tử gã đây?
Nhị hoàng tử không biết công chúa Nguyệt Lâm Sa, Thất hoàng tử diễn kịch, còn
tưởng gã không được nàng thích. Nhị hoàng tử đáng thương mấy ngày nay khá là
tự ti, buồn bực muốn đập đầu vô tường.
– Còn hai vị hoàng tử ở bên trong, chúng ta mau chia nhau ra tìm.
Bên này lo âu, ngầm đấu đá nhau không ảnh hưởng cảm xúc của các cao thủ thánh
giai, bọn họ nhanh chóng làm công tác của mình. Giải quyết người bị thương
nặng, truyền tống về Ma Pháp đế đô, thông báo này nọ.
Chủ yếu nhất là đi vào cứu người, nhân vật quan trọng còn có hai hoàng tử của
Ma Pháp đế quốc.
Không lâu sau bên Ma Pháp đế đô phái càng nhiều cao thủ thánh giai đến di tích
ma pháp viễn cổ, dốc sức tìm kiếm hoàng tử. Có phái người cầm bản đồ ma pháp
của công chúa Nguyệt Lâm Sa đi sâu vào trong di tích ma pháp viễn cổ, tìm
nguyên nhân thú triều, điều tra ma thú lạ kia là loại gì.
Nguyệt Lâm Sa đã thông báo khi A Kích truyền tin nói một chữ cổ.
Mọi người bên ngoài di tích ma pháp viễn cổ cảm xúc nặng nề chờ đợi thời gian
trôi qua, chờ kết quả. Đám nữ nhân công chúa Nguyệt Lâm Sa, Dạ Tình, Nghiêm
Sương, Tiểu Mỹ chờ tin Vu Nhai sống sót truyền về. Bây giờ bọn họ không quan
tâm hắn có bị phát hiện thân phận không.
Tạp Đức thiếu gia không biết chuyện xảy ra bên ngoài, gã cũng không hay đã qua
ba ngày.
Tạp Đức thiếu gia cứ chạy mãi, chạy mãi thật lâu sau. Tạp Đức thiếu gia không
biết quái thú bên trên đã bị người khác giết sạch chưa, không biết gã đang ở
trên hay dưới. Tạp Đức thiếu gia như đứa con nít lạc đường đi trong bóng tối
vô tận. Tạp Đức thiếu gia cảm nhận được cái gì gọi là tuyệt vọng, khi gã lấy
bản đồ sao chép ra thì càng tuyệt vọng hơn.
– Quang Min thhần ơi, tuy ta không tín ngưỡng người nhưng cũng đừng đối xử
như vậy với ta!
Giọng Tạp Đức thiếu gia khàn khàn, mắt chảy lệ.
Tạp Đức thiếu gia oán thầm phụ thân
– Lão già chết tiệt không phải muốn ta về nhà mà là kêu ta đi chịu chết!
Nói nhiều cũng vô dụng, Tạp Đức thiếu gia cứ đi và đi. Dường như lại mấy ngày
qua đi, khi Tạp Đức thiếu gia thấy vô số Vết cào thì sợ hãi chạy lung tung.
Không biết sao Tạp Đức thiếu gia chạy tới hang đá khổng lồ hoang tàn. Không
biết khả năng xem phương hướng của gã rất tệ hay thần chỉ dẫn, mỗi lần Tạp Đức
thiếu gia đều chạy vào sâu hơn.
Tạp Đức thiếu gia ngơ ngác nhìn hang đá khổng lồ trước mắt, gã không có cảm
xúc hay suy nghĩ gì, gã như xác sống tiến tới trước. Tạp Đức thiếu gia cứ đi
và đi, bỗng bùm một tiếng. Người gặp xui thì uống nước cũng bị sặc, Tạp Đức
thiếu gia rớt xuống dưới.
Tạp Đức thiếu gia chửi tục:
– Quang Minh thần bà nội ngươi! Tổ cha nó, ta đắc tội ngươi hay sao mà hại ta
thảm vậy?
Khi Tạp Đức thiếu gia cho mình một quang minh trì dũ thuật, nhìn bốn phía thì
ngẩn ngơ. Khác hẳn, bốn phía hoàn toàn khác. Khiến Tạp Đức thiếu gia vui mừng
là trong hang đá vôi bên dưới có lối ra hình người, cái này xem như là lối ra
đi? Tóm lại là hình người, khiến Tạp Đức thiếu gia đã nhiều ngày không thấy
con người rất muốn khóc.
– Quang Minh thần, ta ca ngợi bà nội ngươi, ngươi rất đáng yêu.
Tạp Đức từ một thiếu gia ưu nhã biến thành thanh niên điên cuồng, không chỉ vì
chuyện di tích còn có những chuyện xảy ra sau Lạc Thiên vương quốc.
– Không đúng, bên trên là sào huyệt của những con quái thú, lỡ chúng nó trở
về phát hiện thì làm sao? Không, tuyệt đối không thể bị quái thú phát hiện.
Nếu mình bị đám quái thú chặn ở cửa hang đá này thì chết chắc.
Tạp Đức thiếu gia rất thông minh, gã nhanh chóng leo lên quan sát, gom lại đất
cát, đá vụn rồi leo xuống dưới hang, che kín cửa hang. Dù vậy Tạp Đức vẫn
không yên lòng, gã rất sợ, vô cùng sợ hãi.
Ở trong bóng tối nhiều ngày, đang tuyệt vọng đột nhiên tìm đến hy vọng, cảm
giác đó rất khó đồng cảm.
Tạp Đức thiếu gia dùng các công cụ ma pháp kính tượng xóa hết dấu vết trên cửa
hang khiến không ai nhìn ra nơi này từng có một miệng hang.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Dấu vết Vu Nhai từng chiến đấu cũng bị Tạp Đức tiện tay xóa sạch.
Tạp Đức thiếu gia làm xong yên tâm từ một lối ra hình người khác đi ra ngoài.
Tạp Đức ngẫm nghĩ, lại dùng cục đá chặn lại lối ra hình người, một lần bị rắn
cắn sợ dây thừng ba năm.
Cứ thế chuyến đi mạo hiểm dưới lòng đất cả Tạp Đức bắt đầu.
Sau khi Tạp Đức thiếu gia làm xong mọi thứ hết nửa ngày thì có hai bóng người
lao đến trước cửa hang to, bọn họ nhìn tình huống trong hang. Hai người liếc
nhau, chậm rãi đi vào một lúc sau trở ra.
Một người cẩn thận nói:
– Chắc đây là hang ổ của đám quái thú, không biết chúng nó có trở về không?
Một người khác nói:
– Trở về mới dễ xử, chỉ sợ có người cố ý không cho chúng nó về mà núp trong
mỗi góc di tích.
Di tích ma pháp viễn cổ to kinh khủng, các căn phòng, góc chết nhiều khủng
khiếp, có thể tưởng tượng muốn thanh trừ hết Long Thực Thú khó khăn cỡ nào.
– Theo kết quả nghiên cứu bên trên thì những Long Thực Thú này sống rất ngắn
ngủi nhưng khả năng sinh sản mạnh đáng sợ.
– Đi, lại điều tra xem.
Hai người biến mất, rất nhanh bọn họ lại xuất hiện ở cửa cửa hang khổng lồ,
biểu tình đầy kinh hoàng.
Hai người phát hiện thứ có giá trị hơn, nếu không có thứ đó thì bọn họ sẽ điều
tra cẩn thận sào huyệt Long Thực Thú. Tiếc rằng bây giờ hai người không thèm
nhìn hang động này, bọn họ chạy nhanh ra ngoài.
– Đúng rồi, chúng ta truyền tống đi.
Vì quá giật mình nên hai người quên truyền tống, giam cầm không gian của nam
nhân bí ẩn đã bị phá vỡ từ lâu. Hai người nhanh chóng truyền tống ra ngoài,
bọn họ là cao thủ thánh giai của Ma Pháp đế quốc từ bên ngoài vào sâu bên
trong điều tra thú triều.
Tạp Đức thiếu gia đáng thương nếu ở trong hang chờ nửa ngày là có thể thuận
lợi đi ra ngoài.
Nếu Tạp Đức không che kín cửa hang không dấu vết thì hai cao thủ thánh giai đã
phát hiện cửa hang, tìm được gã. Rất có thể cao thủ thánh giai sẽ tìm thấy
long quật, và Vu Nhai điên cuồng dung hợp long thương.
Đáng tiếc, trên đời không có nếu như.
Nếu Vu Nhai biết Tạp Đức thiếu gia giải quyết rắc rối, nguy hiểm giùm hắn chắc
sẽ rất cảm ơn.
Dù sao nếu hai cao thủ thánh giai tìm thấy long quật thì trời biết chuyện gì
sẽ xảy ra, có thể Vu Nhai phải mượn lực lượng Thôn Thiên kiếm liều mạng diệt
sát hai người đó.
Vu Nhai không phải người xấu, hắn không thích tùy tiện giết người.
Hoặc Vu Nhai có thể lấy những gì lấy được rồi bỏ trốn, nhưng hắn sẽ mất nhiều
thứ quan trọng như xương rồng.
Vu Nhai, Thôn Thiên kiếm linh không ngờ hắn sẽ ở trong long quật lâu như vậy
nên không che giấu cửa hang, bởi vì đây đã là ngày thứ tám từ khi hắn vào long
quật. Vu Nhai còn phải cảm tạ hai hoàng tử Ma Pháp đế quốc chết không còn một
mẩu xương, nếu không vì tìm bọn họ thì cao thủ thánh giai tìm đến hang động
càng sớm.