Vu Nhai đi càng sâu vào thì càng có xúc động này, đó là một trong những nguyên
nhân chính hắn vào Tinh linh tộc.
Trong lòng Vu Nhai có một suy nghĩ tà ác đó là . . . ăn miếng trả miếng.
Vu Nhai đi theo đội Tinh linh Sương trưởng lão vào lãnh địa Tinh linh tộc. Nói
thật là vùng đất của Tinh linh tộc không nhỏ, tuy bây giờ Tinh linh tộc đã sa
sút thành hạng hai trong bách tộc loạn địa nhưng nó vẫn là đại tộc.
Vu Nhai thấy nhiều Tinh linh bình thường sinh sống, bọn họ đơn thuần mà vui
vẻ. Tuy vì sự kiện mấy trăm Tinh linh phủ bóng ma nhưng có thể cảm giác được
Tinh linh xem chốn này là cõi yên vui, sống bình an.
Vu Nhai lắc đầu, cách giáo dục gì đây? Trong pháp tắc mạnh ăn thịt yếu như
Thần Huyền đại lục một chủng tộc ngây thơ có thể tồn tại đến bây giờ đúng là
kỳ tích.
Có lẽ Tinh linh tộc dựa vào nội tình viễn cổ, nhưng có ngày nội tình sẽ tiêu
hao hết. Không chỉ nhân loại, bây giờ rõ ràng Thú Đằng tộc xem Tinh linh tộc
là con dê chờ làm thịt, dù rằng Vu Nhai không rõ kế hoạch của Ứng thiếu soái.
Vu Nhai chợt cảm ngộ nói:
– Mình có nên biến thân khiếu thú, dạy dỗ Tinh linh tộc đời tiếp theo không?
Các binh linh lại nổi gân xanh, tên này luôn có nhiều suy nghĩ kỳ diệu.
– Đừng cứ luôn nghi ngờ nhân phẩm của chủ nhân các ngươi. Ta cùng lắm là ngẫu
nhiên hơi thích chiếm lợi, bản chất của ta rất tốt. Đừng quên lúc trước Tinh
linh binh linh truyền Tinh linh thần nỗ cho ta đã kính nhờ ta trợ giúp Tinh
linh tộc, khiến Tinh linh tộc tiếp tục tồn tại.
Nhắc đến Tinh linh binh linh giọng Vu Nhai chợt trầm thấp.
Các binh linh không thích ứng kiểu nói chuyện này của Vu Nhai nhưng lòng rung
động. Vu Nhai nói Tinh linh binh linh không phải linh Doanh mà là tiền thân
của nàng, binh linh Tinh linh thần nỗ.
Tuy nói vậy nhưng để ngươi dạy Tinh linh tộc chẳng lẽ muốn biến toàn Tinh linh
tộc biến thành ám dạ Tinh linh sao? Phải rồi, khiếu thú là cái gì? Hình như
bên ma pháp đế quốc đạo sư gọi là ma pháp giáo sư, là thứ đó sao?
Không biết qua bao lâu, Vu Nhai lẻn đến khu vực trung tâm Tinh linh tộc.
Đến khu vực trung tâm rồi Vu Nhai hết sức cẩn thận. Lúc trước đã nói mỗi đại
tộc đều có cao thủ thánh giai, Tinh linh tộc cũng có. Nếu Vu Nhai bị cao thủ
phát hiện thì hắn tàn đời.
Hình như Tinh linh nữ vương bệnh nặng, có lẽ không có thánh giai cao thủ nhưng
không thiếu thiên binh sư.
– Giải hắn vào thụ lao đi, bây giờ ta lập tức báo đại nữ vương và các trưởng
lão mở hội.
– Tuân lệnh!
Vu Nhai theo đoàn người Sương trưởng lão đi tới.
Sương trưởng lão dặn dò mấy câu rồi tách khỏi đội, nàng đi hướng một thân cây
cực to. Cái cây to đến nỗi đâm thủng tầng mây.
– Là thánh thụ Tinh linh sao?
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Vu Nhai lắc đầu. Có lẽ cái cây này giống như Tinh linh thần nỗ thứ hai, chỉ là
vật thay thế của thánh thụ Tinh linh viễn cổ. Đừng quên lúc trước các Tinh
linh tộc thấy mảnh vụn Tinh linh thần nỗ trong tay Vu Nhai thì nói là mảnh vụn
thánh thụ Tinh linh viễn cổ, rất là trân trọng. Có lẽ thời viễn cổ thánh thụ
Tinh linh mạnh hơn cái cây trước mắt gấp trăm lần.
Tuy Vu Nhai rất tò mò Tinh linh thần nỗ thứ hai nhưng hắn chắc chắn cái thứ
hai không bằng Tinh linh thần nỗ thời viễn cổ, tức là cái trong Huyền Binh
Điển. Tất cả chỉ là vật thay thế.
Mặc dù thánh thụ Tinh linh hiện tại là vật thay thế nhưng vẫn làm Vu Nhai chỉ
có thực lực địa binh sư rung động. Cảm giác vô cùng quan trọng với địa binh sư
sinh ra, thậm chí dẫn động mảnh nhỏ Tinh linh thần nỗ trong cơ thể hắn toát ra
sự sống. Đừng quên mảnh nhỏ Tinh linh thần nỗ đã khô cnạ hơi thở thánh thụ
Tinh linh.
– Grao!
Vu Nhai cố gắng áp chế, bây giờ không phải là lúc cảm ngộ, lỡ như dẫn động
thiên địa nguyên tố biến hóa bị Tinh linh tộc phát hiện thì tiêu đời. Có vẻ
Tinh linh tộc mang đến ích lợi lớn hơn Vu Nhai tưởng tượng rất nhiều, nhưng
hắn phải quang minh chính đại tiến vào. Tức là Vu Nhai thêm một lý do phá rối
Ứng thiếu soái.
cảm ngộ địa binh sư, tu sửa Tinh linh thần nỗ, ích lợi cho linh Doanh, quan
trọng nhất là chữa mắt cho Thủy Tinh.
Vu Nhai không suy nghĩ nhiều, hắn ngần ngừ rồi đi theo đội Tinh linh áp giải
Tư Mã Tường. Trừ thánh thụ Tinh linh to lớn ra xung quanh còn vô số cây rất
to, giữa cây có hốc cây hoặc nhà ở. Quá nhiều cây cối nhìn hoa cả mắt, Vu Nhai
không chia rõ chỗ nào là khu dân cư, chỗ nào là nơi làm việc.
Vu Nhai không phải đến khảo sát xã hội thể chế của Tinh linh tộc, sau khi nhớ
kỹ địa điểm nhốt Tư Mã Tường thì hắn lại vòng về thánh thụ Tinh linh ngay
chính giữa khu vực trung tâm.
Nhìn núi ngựa chạy mệt chết, thánh thụ Tinh linh rất to, Vu Nhai tốn nhiều
thời gian cuối cùng lẻn đến gốc cây.
Rễ cây thánh thụ Tinh linh khổng lồ nên mặt đất gồ ghề rối loạn, Vu Nhai dễ
dàng ẩn núp. Nhưng thân cây thẳng tắp, Vu Nhai không thể nào leo lên, hắn mới
cạy lên sẽ bị người ta phát hiện ngay. May mắn có lẽ là thánh thụ Tinh linh
không cho phép khinh nhờn, không bị đào hốc làm nhà như cây cối xung quanh.
Tinh linh xây dựng dãy cung điện bên dưới các rễ cây phập phồng.
Cung điện không mộc mạc, Tinh linh tộc từng là người thống trị Thần Huyền đại
lục, tuy trời sinh cá tính đơn thuần nhưng vẫn chia đẳng cấp chủng tộc. Trừ
dãy cung điện ra xung quanh có một số nhà gỗ, trang viên xinh đẹp, xa hoa.
Tóm lại dưới gốc cây hình thành dãy kiến trúc trấn nhỏ.
Vu Nhai tiếp tục lén lút lẻn vào thành trấn nhỏ, áp chế tương khí đến mức thấp
nhất. Vu Nhai phát ra chút hơi thở thuộc về linh Doanh khiến hắn càng gần với
Tinh linh tộc hơn. Vu Nhai không biết rằng nhờ có hơi thở của linh Doanh nên
hắn mới thuận lợi lẻn vào.
Vu Nhai không đi dãy cung điện ở chính giữa mà lướt ngang qua các gian nhà gỗ
xa hoa. Vu Nhai chợt cảm giác trong một nhà gỗ không có người, hắn lén lút lẻn
vào.
– Ừm! Bắt đầu từ gian này đi.
– Tinh linh tộc cũng thời trang thật.
Vu Nhai mới vào thì thấy một đống nội y nữ sẵc sỡ hoa cả mắt. Có cái nhỏ, có
rất quyến rũ. Mấy thứ này kích thích ham mê biến thái của ai đó.
Vu Nhai cười gian, tìm chỗ bí ẩn viết một hàng chữ nhỏ xíu nếu không chú ý thì
không phát hiện được: Ứng thiếu soái đến đây một lần.
– Ta nói này Vu tiểu tử, ngươi đang làm cái gì? Viết mấy thứ này có hữu dụng
không? Làm chuyện này có khi sẽ khiến ngươi bị lộ, hơn nữa đây không phải chữ
của Ứng thiếu soái, chữ quá xấu.
Đám binh linh Khắc Liệt Luân Tư luôn thắc mắc không biết Vu Nhai định làm cái
gì. Vu Nhai lẻn vào cung điện tìm đồ tốt còn dễ hiểu, hắn đi loanh quanh trong
gian nhà gỗ này làm gì? Khi thấy Vu Nhai vào một gian nhà chứa đầy vật nữ
giới, còn nụ cười âm hiểm kia thì các binh linh đã hiểu. Vào lúc này rồi mà
tên kia còn có thời gian biến thái.