Triệu Hoán Thần Binh

Chương 758: Hơi thở chỉ Đế Long tộc mới có.

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Cổ Đế Long linh thầm nghĩ:

– Chắc Vu Nhai sẽ không tin mình. Chỉ cần Vu Nhai hay lộ ra chút nghi ngờ thì
mình sẽ cho tiểu tử này ăn hết một bình. Nếu Vu Nhai dám nuốt vào, may mắn
nuốt dược lúc trước Tiểu Hắc ăn, nếu hắn không chống qua đi thì chờ tương lai
mất hết.

– Hừ! Tiểu tử này bị hủy cũng tốt, không chừng mình sẽ nhanh chóng được tự
do.

Ai ngờ Vu Nhai không chút đắn đo, dứt khoát lựa chọn làm tâm tình tà ác của Cổ
Đế Long linh biến thành bọt nước, lại phải chỉ điểm hắn, thật là khó chịu.

Đây là cảm giác phức tạp của kẻ tội ác tày trời bỗng nhiên sinh ra cảm động.

Ví dụ có một cuồng ma giết người đến phát điên, hận trời hận đất hận mọi
người. Đột nhiên có một đứa bé chạy lại cười gọi đại thúc, hỏi cuồng ma giết
người có đói không rồi tặng một cây kẹo. Cuồng ma giết người không hoàn toàn
táng tận thiên lương, bị đánh thức chút lương tri. Sau đó thế giới, phương
châm cuộc sống của cuồng ma giết người tan vỡ.

Cổ Đế Long linh không đến nỗi nghiêm trọng như vậy nhưng bản chất là giống
nhau.

Cổ Đế Long linh bị Vu Nhai mạnh mẽ thu đi, dù bị thu, nó có lực lượng cường
đại nhưng không chịu cho hắn sử dụng. Cổ Đế Long linh từ chối quy luật của
Huyền Binh Điển là phải truyền thừa tuyệt kỹ cho chủ nhân. Cổ Đế Long linh
từng thấy vô số thiên tài, Vu Nhai chỉ xem như trung đẳng. Cổ Đế Long linh chỉ
kiêng dè Huyền Binh Điển và Thôn Thiên kiếm, nó khinh thường Vu Nhai.

Nhưng Cổ Đế Long linh dần phát hiện tiểu tử này có điều khác với mọi người.

Khi Vu Nhai mạnh mẽ thu phục Cổ Đế Long linh từng nói:

– Chưa từng xem binh linh là công cụ.

Lời đó là thật.

Cổ Đế Long linh trở thành binh linh của Vu Nhai, nó quan sát từng hành động
của hắn, từ từ phát hiện hắn đối xử với binh linh như người thân.

Đương nhiên Cổ Đế Long linh vẫn thầm nhủ:

– Chắc chắn tiểu tử này qua loa lấy lệ, chờ khi hoàn toàn thu phục mình, Thí
Thần Ma Nhẫn, Thôn Thiên kiếm sẽ lộ ra răng nanh.

Cổ Đế Long linh tiếp xúc Vu Nhai càng lâu, càng dài thì suy nghĩ này dần nhạt
nhòa.

Hôm nay xảy ra chuyện như vậy, Vu Nhai cảm ngộ vận mệnh các binh linh, câu
cuối hắn nói.

Cổ Đế Long linh cảm thấy phương châm ‘rồng’ nháy mắt tan vỡ, có xúc động muốn
chỉ đểm Vu Nhai.

Vu Nhai tin tưởng khiến Cổ Đế Long linh bối rối, khi nó hối hận đã chỉ điểm
hắn thì lại lần nữa xúc động chỉ tiếp.

Những lời Cổ Đế Long linh nói đều là thật, không hề giả dối.

– Đa tạ.

Vu Nhai vẫn nở nụ cười không xen lẫn gian trá làm người ta thấy xa lạ. Trong
lòng Vu Nhai không có suy nghĩ xấu xa gì, hiếm khi chân thành thế này. Vì bị
vận mệnh các binh linh ảnh hưởng nên Vu Nhai còn trong tâm trạng áp lực, suy
nghĩ gian manh bị đè xuống. Hỏi tại sao Vu Nhai tin tưởng lời Cổ Đế Long linh
nói?

Vu Nhai cũng không biết, có lẽ là trực giác, hoặc hắn bản năng cảm thấy những
lời hắn vừa nói khiến các binh linh không đến nỗi làm chuyện lừa gạt. Tóm lại
Vu Nhai đã lấy ra đan dược Cổ Đế Long linh chỉ, hắn nuốt xuống ngay.

Vang tiếng nổ điếc tai, Vu Nhai cảm giác cơ thể đau như bị xé vụn ra.

Vu Nhai không sợ Cổ Đế Long linh lừa gạt, hắn tin tưởng nếu xảy ra chuyện gì
thì Tư Mã Tường sẽ không khoanh tay đứng nhìn, dù còn đang thi. Vu Nhai vẫn
rất tin tưởng Thôn Thiên kiếm sẽ không mặc kệ, dù nàng không đối xử tốt mấy
với hắn.

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Nếu Cổ Đế Long linh dám hại Vu Nhai thì hắn tuyệt đối không nương tay, sẽ cho
nó sống khốn khó trong Huyền Binh Điển. Nếu Thôn Thiên kiếm cần thì Vu Nhai sẽ
ném Cổ Đế Long linh cho nàng nuốt. Vu Nhai chỉ hứa hẹn với binh linh xem hắn
là chủ nhân, chiến hữu. Binh linh luôn hại Vu Nhai là kẻ thu của hắn.

Có thể nói Vu Nhai đang đánh cược, cá cược vận mệnh của Cổ Đế Long linh.

Nếu Cổ Đế Long linh biết suy nghĩ của Vu Nhai chắc chắn nó sẽ toát mồ hôi
lạnh. Cổ Đế Long linh không phải Thôn Thiên kiếm, chưa biết khi Vu Nhai điên
cuồng là như thế nào, đó là trời có xuống cũng mặc kệ.

Vu Nhai, các binh linh không biết rằng khi Cổ Đế Long linh quay về ổ của mình
thì Thôn Thiên kiếm nhấp nháy vào cái. Bây giờ tâm tình Thôn Thiên kiếm rất
phức tạp.

Khi Vu Nhai nuốt đan dược xuống, Thôn Thiên kiếm dẫn đầu các binh linh hành
động, chải vuốt, chia sẻ Huyết Lệnh cho Vu Nhai, đây là một trong những chỗ
dựa hắn dám nuốt đan dược của Đế Long tộc. Lúc trước khi Vu Nhai nuốt Ám Hắc
Ma Vân căn suýt chút tiêu đời, cuối cùng vẫn vượt qua, chắc vì trời sinh dạ
dày của hắn khỏe.

– Tiểu tử này điên rồi sao?

Ngay khi Vu Nhai nuốt đan dược Đế Long tộc vào thì Tư Mã Tường đứng bật dậy,
nhìn Vu Nhai chằm chằm. Trong đấu trường hoàng gia chỉ mình Tư Mã Tường là có
quyền lên tiếng về đan dược nhất.

– Tiểu tử này dám nuốt vào đan dược Đế Long tộc, cái . . . Này, chết tiệt!

Tư Mã Tường nói xong nhảy xuống bình đài, định xông vào chiến trường chính
giữa đấu trường hoàng gia ép Vu Nhai ói đan dược ra.

– Ủa? Không đúng, sao cơ thể của hắn không tan vỡ?

Tư Mã Tường mà còn căng thẳng có thể thấy đan dược này không thể ăn. Nhưng khi
Tư Mã Tường tới gần sương mù chiến trường thì gã khựng lại. Trong mắt Tư Mã
Tường là Vu Nhai miệng mũi trào máu nhưng bỗng nhiên máu ngừng chảy, khí thế
bùng nổ, bộc phát điên cuồng, khủng bố hơn cả lúc nuốt vào đan dược Diệp điện
chủ đưa, mênh mông, cường đại hơn.

– A! Không lẽ tiểu tử này là hậu duệ của Đế Long tộc?

Tư Mã Tường chỉ tìm thấy được lời giải thích này, sau đó lắc đầu. Không giống,
tuy Vu Nhai ngừng đổ máu, bắt đầu hấp thu dược lực trong đan dược nhưng cơ thể
hắn đang run rẩy, cơ bắp, gân xương run bần bật, rõ ràng là cố nén đau đớn
mãnh liệt. Nếu Vu Nhai là hậu duệ của Đế Long tộc thì sẽ không xảy ra chuyện
như vậy.

Tư Mã Tường cười khổ nói:

– Biến thái quá, tiểu tử này dùng cơ thể nhân loại chịu đựng lực lượng chỉ Đế
Long tộc bẩm sinh có long thểmới chịu nổi. Nhưng thế này quá nguy hiểm, tùy
thời đều sẽ chết.

Tư Mã Tường lại nhíu mày, có nên ra tay không?

Nếu Tư Mã Tường ra tay chắc chắn sẽ bảo vệ được Vu Nhai, nhưng luyện kim thuật
sĩ nuốt đan dược coi như uổng phí. Nếu Vu Nhai chịu đựng được, với thực lực
của tiểu tử này sẽ tăng lên vùn vụt, thậm chí sức lực cơ thể mạnh hơn gấp mấy
lần.

Nhưng nếu không chịu nổi thì . . .

Tư Mã Tường nói:

– Thôi, nếu tiểu tử này thích cược thì ta cá cược với hắn. Chút nữa nếu thật
sự xảy ra chuyện thì bất chấp tất cả bảo vệ hắn, thật tình . . . Ai kêu lão tử
vừa mắt hắn?

Tư Mã Tường quay về bình đài, đứng bên ngoài đấu trường hoàng gia, nhìn chằm
chằm Vu Nhai ở chính giữa chiến trường biến đổi. Tư Mã Tường chuẩn bị tùy thời
lao xuống cứu người.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong cơ thể Vu Nhai như có chiến trường loại nhỏ, tiếng nổ không dứt, tiếng
xương cốt ma sát, tiếng huyền khí va đụng, tiếng cơ bắp mấp máy, còn có tiếng
các binh linh bận rộn.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận