Câu chuyện thuộc về sát thủ và quang minh thánh nữ mở màng. U Hoang vĩnh viễn
xoay quanh trong câu chuyện buồn vui lẫn lộn. U Hoang không có niềm vui như
Phong Doanh, từ khi gã ra đời đã không biết vui là gì. U Hoang xuất hiện là vì
giết người, giết ma pháp sư, giết quang minh ma pháp sư, cướp lại thê tử của
chủ nhân, giết giết giết.
Trong thế giới của U Hoang không có ánh sáng, chỉ có giết người vì chủ nhân,
giết người vì nữ nhân của chủ nhân.
Tuy Vu Nhai biết rõ câu chuyện của sư phụ và sư mẫu nhưng khi thấy vẫn rất
rung động. Loại cảm ngộ vận mệnh này như đi qua quá khứ của binh linh, vì U
Hoang giết chóc quá kịch liệt làm Vu Nhai suýt sa đà vào.
May mắn ý chí của Vu Nhai vững vàng, đặc biệt trải qua Thí Thần Ma Nhẫn cắn
nuốt xâm nhập, sát tính trận kiếm ảnh trận của Độc Cô gia. Vu Nhai từng đạt
đến trạng thái ‘lấy sát tính làm binh, thân làm hoàng’. Vu Nhai dễ dàng thoát
khỏi thế giới của U Hoang, hắn nghĩ đến sư phụ, sư mẫu biến thành vong linh ôm
nhau, nỗi lòng lại dao động.
Ngoài người Vu Nhai, thiên địa nguyên tố lại lần nữa tăng lên, cảnh giới mạnh
hơn.
Khi biến mạnh, người Vu Nhai phát ra sát khí vô hình mà kinh khủng rót vào
huyền hoàng kim tinh kiếm1 bắn hướng Hô Diên Bất Hướng. Lực lượng mũi tên
huyền khí của Vu Nhai lại tăng mạnh hơn.
Khán giả giật nảy mình, các cao thủ phân tích này nọ. Hoàng Thăng Long cười
khổ.
Dù là ai, bây giờ bọn họ có một mong chờ hoang đường. Mọi người mong Vu Nhai
tiếp tục cảm ngộ rồi tiến bộ, khiến mũi tên trong tay hắn càng mạnh mẽ, mãi
cho đến khi chỉ dùng mũi tên huyền khí là giải quyết hết tất cả. Đương nhiên
suy nghĩ này vô cùng phi lý, đặc biệt là những người trải qua địa binh sư. Cảm
ngộ một chút đã là vô vàn khó khăn, làm gì có chuyện điên cuồng như thế?
Bây giờ là lần thứ bốn Vu Nhai đột phá tại chỗ.
Tóm lại trong lòng mọi người rất phức tạp. Vu Nhai tiếp tục đột phá? Khán giả
xem mãn nhãn, đấu trường hoàng gia so tài càng đẹp mắt. Nhưng làm huyền binh
giả, đặc biệt là còn kẹt tại địa binh sư chưa thể đột phá nhìn Vu Nhai thì bị
đả kích rất nhiều.
– Khí thế thù hận mạnh liệt quá, tiểu tử này cảm ngộ cái gì? Tại sao sát khí
và thù hận có thể trở thành lực lượng của địa binh sư? Cha nó, thật sự lại có
cảm ngộ.
Trong lúc mọi người ôm nỗi lòng phức tạp chờ đợi thì hơi thở cực kỳ máu me
xuất hiện, vẫn đến từ Vu Nhai. Có thể cảm ngộ sát khí trong địa binh sư vậy
máu me cũng được? Không lẽ Vu Nhai định mở con đường đột phá mới cho địa binh
sư?
thiên binh sư nhỏ giọng nói:
– Vận mệnh, một hơi cảm ngộ nhiều vận mệnh. Trên người Vu Nhai xảy ra bao
nhiêu chuyện? Hoặc là ai cho Vu Nhai các đoạn ký ức này?
Đan Đạo Hùng nhìn ra được chút manh mối.
Đan Đạo Hùng biết đây là cảm ngộ vận mệnh, không phải con đường đột phá mới
cho địa binh sư.
Nhiều cao thủ cũng biết, bọn họ có cùng thắc mắc như Đan Đạo Hùng.
Các cao thủ cảm thấy Vu Nhai không trải qua nhiều gút mắt vận mệnh như vậy,
hoặc là có cường giả siêu đáng sợ rót các đoạn ký ức vào óc của hắn, vào thời
điểm nào đó bùng phát ra cho hắn cảm ngộ.
Dù là nguyên nhân gì đều chứng minh Vu Nhai không đơn giản như mặt ngoài.
Huyền Thần điện chủ suy nghĩ đến khả năng thứ ba:
– Chẳng lẽ đây chính là nội tình của kiếm các bí ẩn nhất Độc Cô gia sao?
Khả năng thứ ba có thể dung hợp với loại thứ nhất, thứ hai. Tóm lại không phải
Vu Nhai thì không đoán ra được.
Các siêu đại nhân vật đều biết cảnh giới địa binh sư của tiểu tử này sắp
nghịch thiên.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Thoáng chốc máu me, thù hận, không cam lòng biến đi, lại xuất hiện cảm giác
mênh mông như giương cánh bay lượn trên chín tầng mây. Rồi bỗng nhiên cảm xúc
không cam lòng ập đến, chỉ thoáng qua, khi xuất hiện lại như ở trên chiến
trường. Giết chóc, máu nóng, điên cuồng, chiến ý xung phong không quay đầu.
Khi những cảm giác này xuất hiện, mũi tên huyền khí của Vu Nhai không ngừng
biến mạnh. Trán Hô Diên Bất Hướng toát mồ hôi hột.
Một địa binh sư ghen tỵ, hâm mộ lớn tiếng oán trách:
– Tiểu tử này vẫn chưa xong sao? Nếu cứ tiếp tục không chừng hắn sẽ đột phá
thiên binh sư!
Không còn tình hình bàn tán xôn xao, không có đứng lên ra vẻ giật mình. Mọi
người tê dại, đột phá đi, đột phá đi, thích đột phá như thế nào thì tùy, chỉ
cần lát nữa đột phá đủ rồi đấu một trận đại chiến kinh thiên cho chúng ta nhìn
đã ghiền là được.
Tiếc rằng hôm nay Vu Nhai không muốn cho mọi người tê dại, muốn chọc bọn họ
kích thích.
Bỗng nhiên tất cả tan biến, sát khí, khí máu me, chiến ý, tất cả không còn. Ý
chí bản thân Vu Nhai cũng mất. Khiến người bự mình là Vu Nhai buông cự nỗ, ngơ
ngác đứng, mắt trống rỗng nhìn lên trời. Không lẽ Vu Nhai phát hiện không thể
dùng mũi tên giêt hết mọi người nên từ bỏ?
Vu Nhai ngừng cảm ngộ?
Vu Nhai lầm bầm:
– Thì ra kết cuộc của binh linh là cô đơn, bất lực.
Mắt Vu Nhai dần có tiêu cự nhưng lời nói của hắn vô cùng cô đơn. Tinh linh
thần nỗ ôm chút hy vọng cuối cùng chờ đợi, Phong Doanh vốn vui vẻ cô đơn ngồi
trong góc tàn kiếm. Chủ nhân của U Hoang dặn dò gã chờ đợi mãi mãi trong ngọn
núi Mê Vụ sơn mạch. Khắc Liệt Luân Tư tạo phản nghịch chi cốc điên cuồng giết
vô số Ải Nhân tộc.
Xích Thố, cho đến nay Vu Nhai mới biết nó vốn là ma thú cường đại nhưng bị
người rút linh hồn ra luyện hóa thành binh linh.
Cuối cùng cảm ngộ chiến trường cuối cùng là thuộc về vân mệnh của Xích Thố.
Xích Thố không có cách nào thoát khỏi vận mệnh, nó chỉ có thể dùng bản năng ma
thú xung phong liều chết, thỏa mãn hưởng thụ trên chiến trường, cố gắng quên
bầu trời tự do thuộc về ma thú.
– Yên tâm đi, ta nhất định sẽ không để các ngươi lặp lại vận mệnh binh linh.
Các ngươi có sinh mệnh, dù ta không thể cho các ngươi hoạt động tự do giống
nhân loại nhưng sẽ không để các ngươi cô đơn. Huyền Binh Điển là nhà của các
ngươi.
Con ngươi Vu Nhai ngưng tụ bắn ra tia sáng chói mắt rạch phá hắc ám.
– Đây là lời hứa, là ý chí của ta.
– Grao!
Nghe Vu Nhai ói, dù là binh linh hình người hay hình thú đều hú lên. Ở chung
với Vu Nhai lâu nên các binh linh hiểu ý của hắn. Huyền Binh Điển tập hợp
nhiều binh linh, bọn họ không còn cô đơn nhưng họ sợ, sợ có ngày bị đá ra.
Thôn Thiên kiếm từng nói mục tiêu tiếp theo toàn là thần binh.
Có câu nói của Vu Nhai làm các binh linh yên tâm, Xích Thố cũng hưng phấn lên.
Vu Nhai dứt lời, thiên địa nguyên tố trong gian hình vuông đấu trường hoàng
gia lại bộc phát, lần này cuồng bạo hơn mọi lần, làm đám người đang thắc mắc
có phải Vu Nhai không cảm ngộ được nữa định ngừng bắn tên bị hù sợ muốn chết.
Tiểu tử cục gạch chết tiệt, hắn cố sy sao? Làm bộ thất bại rồi bùng nổ vì tăng
sự chú ý?
Cha nó, tiểu tử này quá là làm bộ làm tịch, đáng chết!