Triệu Hoán Thần Binh

Chương 686: Trùng phùng (hạ).

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Một giọng nữ lạnh lùng nói:

– Các ngươi muốn đi bắt người? Ta khuyên các ngươi đừng làm vậy, nếu không
thì thế tử nhà các ngươi càng mất mặt hơn. Ha ha ha ha ha ha! Đó là thế tử
sao? May mắn không phải hoàng tử, nếu không ta cảm thấy Huyền Binh đế quốc
chúng ta hết hy vọng.

Xa phu nổi khùng:

– Ngươi . . .!

Người lên tiếng là Độc Cô Cửu Huyền, đối mặt xa phu tức giận nàng chỉ nhún
vai, nhẹ nhàng đi vào. Dương gia chưa chịu thôi, tiếp tục chạy theo xem kịch
vui.

Hoàng Phủ Cung cuồng rống:

– Độc Cô gia, a . . . Độc Cô gia!

Thế tử Mông thân vương không còn vẻ lịch lãm quý ông trước kia, nói theo cách
của ma pháp sư cường đại nhất là bị vạch bộ mặt xấu xí. Có lẽ vô hình trung
đều có báo ứng. Vu Nhai không biết kế hoạch của Hoàng Phủ Cung, càng không
biết gã muốn tàn phá thể xác, tinh thần của mình.

Vu Nhai chỉ tình cờ luyện tập “Thí thần tuyệt thượng bộ”, ngựa quen đường cũ
dùng khí thế Thí Thần Ma Nhẫn trấn áp thế tử Mông thân vương.

Hơi thở tuyệt vọng đó đâm vào tim Hoàng Phủ Cung, khiến gã sinh ra cảm giác
thất bại tuyệt vọng. Trừ phi thế tử Mông thân vương có thể tiêu diệt Vu Nhai,
nếu không gã vĩnh viễn không thể thoát khỏi bóng ma tâm lý.

Hoàng Phủ Cung thấy Độc Cô gia không nghe mình châm ngòi, Dương gia Kiếm vực
hành tỉnh thì như con heo vô dụng, gã muốn lấy cớ Vu Nhai ôm Vu Tiểu Dạ sai
cao thủ đánh hắn tàn phế rồi tính. Chờ khi mọi chuyện đã định Hoàng Phủ Cung
sẽ nói là gã không biết sự thật, thấy Vu Nhai bắc có dân nữ nên ra tay giúp,
phủi sạch mọi chuyện.

Ai ngờ Vu Nhai cường đại đến cảnh giới khủng bố, Hoàng Phủ Cung càng không
biết hắn mới nhận được truyền thừa Thí Thần Ma Nhẫn, trong ý thức tràn ngập
khí thế siêu khủng khiếp.

Độc Cô Cửu Huyền bước đi, ngoái đầu nhìn Hoàng Phủ Cung phát cuồng, nàng nhớ
đến Vu Nhai. Lúc trước trong Thiên Tội pha Độc Cô gia, Vu Nhai dùng kiếm ảnh
trận đánh bại Độc Cô Cửu Dương, giờ hắn trở nên đáng sợ hơn nhiều. Độc Cô Cửu
Huyền lại nhớ lúc Vu Nhai nhảy vào Thiên Tội Uyên cũng là lúc cuối cùng nàng
thấy hắn, trong lòng sinh ra cảm xúc khâm phục, đương nhiên không phải thầm
mến gì. Độc Cô Cửu Huyền chỉ thấy khó tin, khâm phục, mỗi lần gặp Vu Nhai đều
làm nàng giật mình.

Rất nhanh Độc Cô Cửu Huyền đến ngoại điện Huyền Thần điện, tiếc rằng nàng đến
quá muộn.

Mấy kẻ đáng thương Dương gia bị một kỵ sĩ ngoại điện mặt đen đá xuống, chỉ để
lại một câu:

– Trước thánh hội không cho đánh nhau.

Kỵ sĩ quay người đi, thánh hội Huyền Thần Điện lần này đã định Dương gia Kiếm
vực hành tỉnh không phải nhân vật chính.

* * *

Từ khi Vu Tiểu Dạ thấy Vu Nhai đến nay lần nữa mở miệng nói:

– Biểu ca . . .

Vẫn chỉ hai chữ.

Vu Tiểu Dạ tưởng tượng rất nhiều cảnh trùng phùng với biểu ca nhưng không ngờ
sẽ là thế này. Vu Nhai bị mấy cao thủ Dương gia vây công nhưng vẫn nhàn nhã,
có thể nói là chơi với bọn họ, sau đó ôm Vu Tiểu Dạ cùng chơi, còn mạnh mẽ áp
chế thế tử Mông thân vương nhìn là biết cực kỳ âm hiểm. Khi đó mọi người như
rơi vào hồ băng, chỉ có Vu Tiểu Dạ tựa vào ngực biểu ca cảm giác ấm áp vô
cùng.

Tóm lại biểu ca thật tình, mới gặp nhau đã ôm nàng trước mắt bao người, thậm
chí là Độc Cô Cửu Huyền, đến bây giờ còn không chịu thả ra, xung quanh có
nhiều người nhìn . . .

Vu Tiểu Dạ nghĩ lung tung một lúc lâu mới phản ứng lại, nói:

– A! Biểu ca, mau buông ta xuống!

Lúc trước trong đầu Vu Tiểu Dạ trống rỗng, suy nghĩ lung tung. Vu Tiểu Dạ chợt
nhớ xung quanh có nhiều người xem, nàng xấu hổ hét lên nhưng thanh âm nhỏ như
muỗi kêu.

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Vu Nhai không suy nghĩ nhiều như Vu Tiểu Dạ. Trên đường cái trước Huyền Thần
điện Vu Nhai thấy Vu Tiểu Dạ, sợ mấy người Dương gia rượt phía sau bắt nàng uy
hiếp nên hắn ôm nàng.

Vu Nhai biết chỉ cần vào Huyền Thần điện là trò hề này sẽ kết thúc.

Vu Nhai cũng lo Hoàng Phủ Cung nhưng nếu gã tạm thời không có hành động gì thì
hắn không quan tâm. Ai ngờ thế tử Mông thân vương muốn lấy cớ tiêu diệt hắn,
Vu Nhai thích chơi trò viện cớ nhất, gã mới mở miệng là hắn đoán được ngay. Vu
Nhai không khách sáo với Hoàng Phủ Cung. Còn về tại sao đã đến trước Huyền
Thần điện nhưng Vu Nhai không chịu thả Vu Tiểu Dạ ra thì . . .

Trong ngực có mỹ nữ mềm mại, thơm ngào ngạt thế này ai muốn buông tay?

Vu Nhai nhìn biểu tình suy nghĩ lung tung của Vu Tiểu Dạ rất thú vị, hắn nhìn
ngây người. Giờ Vu Tiểu Dạ phản ứng lại thì Vu Nhai tự động buông tay, bỗng
thấy lạc lõng.

– Tiểu Dạ, ta . . .

Vu Nhai định nói chuyện với Vu Tiểu Dạ thì một thanh âm lớn tiếng cắt ngang
cuộc trùng phùng ấm áp:

– Tất cả kỵ sĩ dự bị tham gia thánh hội kế hoạch thần binh Huyền Thần điện
hãy nghe đây!

– Nếu kỵ sĩ dự bị trúng tuyển các đại hành tỉnh đã đến thì cuộc quyết chiến
thánh hội cuối cùng sẽ bắt đầu. Bây giờ mời tất cả kỵ sĩ dự bị vào Huyền Lễ
lâu nội điện Huyền Thần điện nhận hàng oạt ban bố quy tắc về quyết chiến cuối
cùng.

Ồn ào!

Nhiều người bàn tán xôn xao, bọn họ không biết quyết đấu thánh hội cuối cùng
mở ra khi nào. Huyền Thần điện không công bố ngày tháng, thì ra sẽ bắt đầu khi
các kỵ sĩ dự bị đến đông đủ, quá đột ngột.

– Ta biết rất đột nhiên nên cho các ngươi hai canh giờ thông báo người ra
ngoài quay về. Nếu sau hai canh giờ không trở về thì không được tham gia.

Thanh âm kia tiếp tục nói:

– Đừng oán trách, các ngươi sẽ gặp đủ loại tình huống đột ngột trên chiến
trường, nếu không vượt qua được điều này còn làm binh gì? Càng không thể trở
thành thần chi binh sĩ.

Lần này không ai la ó, tất cả yên lặng nghe tiếp.

– Được rồi, thời gian bắt đầu!

Thanh âm kia cứ thế quyết định. Mọi người hành động, vội gọi chiến hữu đi ra
ngoài trở về. Một số người không có chiến hữu ra ngoài thì xông vào Huyền Lễ
lâu ngay. Đến muộn sẽ bị mất cơ hội, vào sớm không chừng được thưởng.

Thanh âm kia vang lên làm nhiều người dừng bước chân:

– Phải rồi, kỳ binh giả đừng đi vào, các ngươi trực tiếp bị mất tư cách tham
gia. Không cần ta giải thích nhiều, kỳ binh giả vốn không ra gì, càng không
thể nào trở thành kỵ sĩ chính thức.

Mọi cặp mắt nhìn hướng Vu Nhai đứng trước cửa cái ngoại diện Huyền Thần điện,
trong thời gian này hắn rất nổi tiếng.

Cùng lúc đó Vu Tiểu Dạ đang vui mừng vì trùng phùng sắc mặt từ đỏ ửng biến
trắng bệch.

Mọi người chưa kịp phản ứng thì thanh âm kia lại nói:

– Đương nhiên các ngươi rất xuất sắc, nhưng quy tắc của Huyền Thần điện là
thế. Cho các ngươi vào nội điện ma pháp xem cuộc chiến, chờ kết thúc quyết
chiến cuối cùng sẽ cho các ngươi một phần thưởng và bồi thường.

– Được rồi, hành động đi!

Ngoại điện Huyền Thần điện tĩnh lặng như chết, vô số cặp mắt nhìn đôi nam nữ
đứng ở quảng trường. Kỵ sĩ dự bị các hành tỉnh, đệ tử kỵ sĩ dự bị ngoại điện
Huyền Thần điện lúc trước không biết mặt Vu Nhai lúc này bởi vì nhiều ánh mắt
kỳ lạ mà nhìn theo đám đông. Bọn họ hiểu ra, hóa ra nam nhân si tình ba ngày
trước đại chiến ma pháp sư cường đại nhất chính là hắn.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận