Triệu Hoán Thần Binh

Chương 599: Huyênh hoang (hạ).

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Ngọc Vấn Hiền nói:

– Ừm! Bây giờ cao thủ Ma Pháp đế quốc cơ bản đều tụ tập bên ấy, bên ngoài chỉ
còn lại chút lâu la. Chỉ cần chúng ta tập hợp người, bố cục lại có lẽ có thể
chôn sống một ít.

Nhưng Ngọc Vấn Hiền không quá tự tin, vì phe bọn họ cũng không còn cao thủ.

– Chỉ cần chúng ta dọn dẹp xong người bên ngoài thì có lẽ . . .

Ngọc Vấn Hiền không nói tiếp, gã cảm giác khả năng không lớn. Nhưng khi bọn họ
tập hợp chiến hữu lại thỉnh thoảng phát hiện cao thủ Ma Pháp đế quốc bị một
kiếm giết chết. Ngọc Vấn Hiền có thông minh cách mấy cũng không kiềm được liếc
hướng Tiết tổ trưởng.

Tiết tổ trưởng kích động nói:

– Là U Hoang, chúng ta không phải không có cơ hội. Ngọc huynh, là U Hoang làm
chuyện này.

Ngọc Vấn Hiền nghe Tiết tổ trưởng, Diễm tỷ kể, mắt lóe tia sáng, không khí ủ
rũ chớp mắt phấn chấn tinh thần. Ngọc Vấn Hiền thả lỏng thần kinh quyết tâm
tìm kiếm mọi người, chỉ cần tập hợp tất cả lại dọn dẹp tôm tép bên ngoài là
bọn họ có thể đi cứu viện nhóm Dạ Tình. Đây là lời vừa rồi Ngọc Vấn Hiền không
nói hết câu, có U Hoang bí ẩn thì bên kia sẽ chống đỡ lâu hơn chút.

Ngọc Vấn Hiền không cảm thấy chỉ dựa vào U Hoang có thể thay đổi chiến cuộc.

Trong một sơn cốc Lư Tiễu tiểu sơn mạch, sức chiến đấu mạnh nhất của hai phe
đang giằng co, nhưng rõ ràng phe nào chiếm ưu thế hơn. Huống chi quang minh
thánh nữ chẳng những phong tỏa không gian trong tay còn giữ con tin, là Dạ
Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ.

– Grao! Grao!

Tiểu Thúy gào rống nhưng vô ích, nếu không phải nó có tốc độ nhanh thì cũng đã
bị bắt giữ.

Phe quang minh thánh nữ có Bội La Tây Tư Mạc, có Quang Minh thần điện, có cao
thủ quân đội. Sau lưng quang minh thánh nữ còn ba mươi mấy thân vật này nọ,
tóm lại lợi hại hơn đoàn viên bình thường của thánh quang ma kỵ đoàn.

Bên kia mạnh nhất là Độc Cô Cửu Tà, Tạ Tam sau đó là Lý Thân Bá, Lữ Nham, Lữ
Băng. Mấy chấp sự phân điện Huyền Thần điện, nhóm Huyết Lệnh thì hầu như không
đáng kể.

– Quang minh thánh nữ, không ngờ ngươi vô sỉ đến vậy.

Quang minh thánh nữ liếc Độc Cô Cửu Tà, thản nhiên nói:

– So với họ Vu thì khả năng công kích ngô nngữ của ngươi kém nhiều.

Độc Cô Cửu Tà bực mình thầm nghĩ:

– Ta không biến thái như Vu Nhai nhưng có cần đả kích như vậy không?

Quang minh thánh nữ nói:

– Ba nữ nhân này có quan hệ với họ Vu đúng không? Chỉ cần bắt bọn họ là họ Vu
không trốn thoát được, các ngươi cũng vậy, ta học được chiêu này từ hắn. Yên
tâm, trước khi tên khốn kia quỳ sám hối trước mặt ta thì ta sẽ không làm gì
các ngươi.

Quang minh thánh nữ nói câu cuối với Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ. Dạ Tình
cười khổ, nàng là tham lang thần nữ nhưng đây là lần thứ mấy rơi vào tay địch?
Khi nào mới đến lúc Dạ Tình cứu người khác mà không phải chờ người cứu?

Lòng biến mạnh mãnh liệt hơn bao giờ hết, nhưng sau khi ra khỏi Bắc Đẩu hành
tỉnh bọn họ mới biết thiên tài trong Bắc Đẩu đi ra ngoài vô dụng cỡ nào.

Rốt cuộc quang minh thánh nữ nắm quyền chủ động, tâm tình tốt rất nhiều. Chỉ
chờ quang minh thánh tử bắt Vu Nhai về là xong, dù không bắt được cũng chẳng
sao, nữ nhân nằm trong tay quang minh thánh nữ là điểm yếu của hắn.

Quang minh thánh nữ chợt cảm thấy có người đến gần, nàng không quan tâm là ai,
lòng đắc ý buột miệng nói ra:

– A? Lại có người đi vào?

Nghe quang minh thánh nữ nói, ánh mắt mọi người chuển sang một hướng, biểu
tình thay đổi. Vẻ mặt người thay đổi nhiều nhất là Dạ Tình, sau đó là đám
người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Lữ Nham từng gặp U Hoang. Những người khác, bao
gồm địa binh sư thầm thắc mắc. Sao bỗng nhiên có tên mặc giáp toàn thân chui
vào? Là địch hay bạn?

Dạ Tình lẩm bẩm:

– U Hoang!

Dạ Tình thầm nghĩ:

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

– Lại sắp được hắn cứu sao? Hắn không gì không làm được lại đến cứu mình?
Nhưng hình tượng của hắn thay đổi, lần này là giáp toàn thân, mặt nạ có màu
giống như trước, hộp kiếm khác đi, trở nên mạnh hơn.

Vu Nhai chậm rãi đi vào nhìn tình huống hai bên, thấy bất đắc dĩ. Làm sao
đánh?

Toàn thân Vu Nhai bao trùm giáp sắt, đeo mặt nạ nên không ai thấy biểu tình,
cảm xúc của hắn.

Vu Nhai bước vào sơn cốc, từng bước đi tới, đi hướng quang minh thánh nữ.
Không phải Vu Nhai muốn ra oai một đấu mấy chục người, hắn có thể dùng sáo
trang Đế Long tộc đẳng cấp cao đánh quang minh thánh tử tơi bời, nhưng không
có nghĩa là hắn thật sự đỡ nổi nhiều người hội đồng.

Nhưng hết cách, dược hiệu chưa tan mất, không dánh cũng phải đánh, đây mới là
bi kịch nhất. Vu Nhai không thể dùng chiêu mỏ nhọn, không dùng ngôn ngữ công
kích thì không thể kéo dài thời gian, không có thời gian sẽ không nghĩ ra cách
gì được.

– Ngươi là ai?

– U Hoang!

Vu Nhai lại báo ra cái tên khiến mười tọa kỵ không biết nên nói cái gì.

Vu Nhai mở miệng nói:

– Thả bọn họ ra, tha cho các ngươi khỏi chết.

Quang minh thánh nữ cười khẩy nói:

– Huyênh hoang!

Quang minh thánh nữ chắc chắn người này thuộc Huyền Thần điện.

Vu Nhai trầm giọng nói:

– Vậy thử xem?

Vu Nhai đạp bước ám ảnh tiệt sát thuật công kích, mục tiêu là quang minh thánh
nữ. Chỉ có bắt quang minh thánh nữ trao đổi con tin thì mọi người mới có đường
sống, Vu Nhai không thời gian nói nhảm.

– Thánh nữ cẩn thận!

– U Hoang cẩn thận!

Câu sau là Dạ Tình nói.

Hình ảnh khiến người giật mình xuất hiện. Vu Nhai xông lên đương nhiên là ma
pháp dày đặc đổ ập xuống, nhưng tầng tầng ma pháp bị hắn đụng mở. Vu Nhai đánh
bật ma pháp rồi giơ U Hoang kiếm chém hướng quang minh thánh nữ.

Rất rung động, Vu Nhai cũng công nhận thật không ách, nhưng bây giờ hắn chỉ
muốn chửi thề. Nếu thêm một lần như vậy có lẽ sáo trang Đế Long tộc không bị
sứt mẻ nhưng xương cốt của hắn sẽ gãy.

Mọi người, bao gồm Độc Cô Cửu Tà trợn mắt há hốc mồm nhìn tình hình. Cái tên
mặc giáp toàn thân thật không ách, nhưng ma lực đập vào mà hắn không thấy đau
sao?

Tóm lại kiếm của Vu Nhai dán cổ quang minh thánh nữ.

– Thánh quang . . . Thuẫn!

Khi mọi người mong chờ thì trước mặt Vu Nhai bỗng xuất hiện một tấm thuẫn dày,
đây không phải ma pháp kính tượng do Độc Cô Chiến Phong ngưng tụ ra, đó là tác
phẩm của quang minh ma pháp sư cường đại. Vu Nhai bất đắc dĩ không thể xuyên
thủng ma pháp kính tượng, hắn đành cứu con tin trước.

Cơ thể kỳ dị vặn vẹo, chuyển hướng Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ.

– Thánh quang . . . Thuẫn!

Đây là đến từ quang minh thánh nữ, không phải cho nàng mà là Dạ Tình, Nghiêm
Sương, Tiểu Mỹ. Quang minh thánh nữ có mục đích là ngăn tốc không đọ, bộ pháp
kỳ lạ của Vu Nhai. Quả nhiên Vu Nhai bị ngăn lại nhưng ma pháp kính tượng của
quang minh thánh nữ không mạnh bằng các cao thủ hợp sức, hắn một đấm đánh nát.
Thật ra một đấm không đánh vỡ ma pháp kính tượng được, Vu Nhai liên tục đánh
ba cú.

Ma pháp kính tượng vỡ, Vu Nhai đứng trước mặt Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ
nhưng cũng bị người Quang Minh thần điện bao vây. Vu Nhai nhức đầu, mang theo
ba nữ nhân làm sao lao ra?

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận