Thực lực của Quang Minh phân điện chủ này mạnh hơn Vu Nhai, nhưng gã sắp chết.
Quang Minh phân điện chủ trợn to mắt, vì trước mặt gã là một cuốn sổ rách nát
bị mở ra. Quang Minh phân điện chủ nhìn trân trân chữ viết trên cuốn sổ, gã
định chống cự nhưng giờ mất hết sức lực. Trong cuốn sổ ghi tât cả tội ác củ
Quang Minh phân điện chủ.
Giọng Vu Nhai vang bên tai Quang Minh phân điện chủ:
– Nói cho ta biết trong Phiêu Tuyết hành tỉnh còn có Quang Minh phân điện chủ
nào làm ác?
– Ngươi . . . Là ai?
– Tử Thần cắt tội ác.
– Nói . . . Nói cho ngươi rồi . . . Ngươi tha ta không?
Tên ăn mày còn không tin Vu Nhai là Tử Thần gì đó, dĩ nhiên Quang Minh phân
điện chủ cũng không tin, nhưng lúc này gã phải tin. Ít nhất đối với Quang Minh
phân điện chủ thì người cầm liêm đao đứng sau lưng chính là Tử Thần của gã.
Vu Nhai nói nhảm:
– Cái gọi là trừ ác tức hành thiện, nói cho ta biết đương nhiên ngươi sẽ được
phạt nhẹ.
– Nhẹ như thế nào?
Vu Nhai lạnh lùng nói:
– Phế bỏ ma pháp của ngươi.
Thường thì người có tội ác chồng chất rất sợ chết, Quang Minh phân điện chủ
nghe Vu Nhai đáp vội nói:
– Ta nói . . . Nói . . .
Dù không thể sống thì kéo mấy Quang Minh phân điện chủ chết chung cho có bạn,
gã nhanh chóng kể ra những ‘Quang Minh phân điện chủ ác ôn’ gã biết trong
Phiêu Tuyết hành tỉnh. Có mấy Quang Minh phân điện chủ càng xấu xa hơn gã,
dường như gã muốn biểu thị thật ra gã không phải người đáng chết nhất.
– Đạ tạ, vậy . . . Ngươi chết được rồi!
Vu Nhai không định tha cho Quang Minh phân điện chủ.
Vu Nhai nhìn ánh mắt không cam lòng của Quang Minh phân điện chủ, mỉm cười
nói:
– Ngươi chết thì tất nhiên ma pháp của ngươi sẽ bị phế.
– A . . . A . . .!
Giải quyết Quang Minh phân điện chủ xong Vu Nhai liếc hướng đệ nhị phu nhân
của thành chủ nằm trên giường. Nữ nhân thích nhất là hét chói tai, nên Vu Nhai
vào phòng tiện tay dán miệng nàng lại.
Vu Nhai hờ hững liếc đệ nhị phu nhân của thành chủ một cái, nhẹ phất tay đánh
xỉu nàng. Vu Nhai xé tờ giấy hình phạt điện chủ ghi trong cuốn sổ, lấy trâm
cài của đệ nhị phu nhân của thành chủ ghim bên cạnh xác Quang Minh phân điện
chủ. Máu chảy qua trang giấy ố vàng nhưng không thể xóa nhòa chữ màu den.
Vu Nhai làm tương tự, giết sạch những người có tên trong cuốn sổ, giết người
xong xé trang giấy ghim bên cạnh xác chết. Hèn gì những tội phạm biến thái
thích để lại cùng một cách cho người ta xem, cảm giác khá tự hào.
Khi Vu Nhai giết những người này đã xác nhận kỹ càng, sự thật chứng minh quyển
sổ của tên ăn mày không có sai sót.
Răng rắc!
Vu Nhai tháo xuống huy chương to lớn trên Quang Minh phân điện bỏ vào không
gian giới chỉ, cõng liêm đao dần biến mất trong bóng đêm.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Trời dần sáng, Vu Nhai không còn ở trong Khương Băng thành, hắn đến gần một
tòa thành khác. Mãi khi trời sáng Vu Nhai ra khỏi Quang Minh phân điện của
thành thị này. Đành chịu, tuy số người cần giết trong Quang Minh phân điện này
ít nhưng không có người vừa thu thập tội chứng, viết rõ ràng ra cuốn sổ như
tên ăn mày. Vu Nhai đành buộc đám người chết tự mình viết.
Sau khi Vu Nhai giết người trong Khương Băng thành, hắn dựa theo tình báo
Quang Minh phân điện chủ Khương Băng thành lao hướng thành thị thứ hai.
Nếu muốn làm thì phải rung động một chút, tất nhiên cũng vì hai thành cách
nhau khá gần, không mất nhiều thời gian đi đường, nếu không Vu Nhai khó thành
công. Bây giờ khắp nơi đang tìm khưu phong thú.
Thừa dịp sáng sớm Vu Nhai hóng gió mát thoải mái trở lại Khương Băng thành. Vu
Nhai không ăn mặc như đêm hôm qua, hắn như ma pháp sư nho nhã. Khi Vu Nhai đến
toàn thành phong tỏa, chỉ cho vào không được ra. Người vào Khương Băng thành
như Vu Nhai sẽ không bị ngh ginờ, trên đường đi rất là náo nhiệt, mọi người
đều đang thảo luận.
Theo dân chúng thảo luận, Vu Nhai biết chuyện đêm qua đã đồn ra, những tờ giấy
bên cạnh xác chết được đồn khắp nơi. Thảo luận nhiều nhất là chuyện đệ nhị phu
nhân hồng hạnh ra tường.
Dân chúng Ma Pháp đế quốc nhiều chuyện không kém gì Huyền Binh đế quốc. Nhiều
dân chúng rất nghi ngờ có thể thành chủ phát hiện thê tử thứ hai ăn vụng, sau
đó làm ra những chuyện này, tội chứng có thật hay không rất khó nói.
– Oa!
Lúc này trong một quán rượu ven đường, một người say đột nhiên cao giọng khóc
rống lên:
– Chết tốt, chết tốt! Ông trời có mắt, Pháp Thần đại nhân có mắt, tên khốn
kiếp đó cuối cùng đã chết, ha ha ha ha ha ha!
– Ngươi có sao không? Đột nhiên nổi điên làm gì . . .
– Điên? Ta không điên! Ta chưa từng bình tĩnh như vậy. Ta chính là người mà
các ngươi vừa thảo luận, ma pháp sư mạo hiểm xui xẻo bị Quang Minh thần điện
pháp sư hãm hại . Chính là ta, là ta! Ha ha ha ha ha ha!
Người say nổi điên, không lâu sau gã bị binh sĩ mang đi. Lúc bị đưa đi người
say vẫn cười to hoặc khóc lớn.
Trong Khương Băng thành liên tục xảy ra chuyện giống như người say, cuối cùng
bị binh sĩ mang đi hết.
Tin tức càng lúc càng lan rộng, càng rối lợn hơn. Nhiều người bây giờ đã tin
nhiều tội chứng của Quang Minh phân điện chủ không phải do thành chủ bóp nặn
ra. Có lẽ trước đó thành chủ đã biết những chuyện này, nhưng kh biếti đệ nhị
phu nhân hồng hạnh xuất tường mới giết Quang Minh phân điện chủ, bộc lộ hết
mọi chuyện. Còn một tin tức khác đó là đêm qua nhiều người trông thấy Tử Thần
mang liêm đao.
Một mẫu thân dắt tay đứa con.
Đứa trẻ non nớt nói:
– Mẫu thân, ta nói thật, thật sự có Tử Thần. Người xem, không chỉ một mình ta
nhìn thấy. Mẫu thân hãy tin ta!
– Biết! Biết!
Đêm hôm qua mẫu thân không tin nó, không chỉ đôi mẫu tử này trông thấy, rất
nhiều người khác thảo luận. Đệ nhị phu nhân gần như tần truồng cũng nói thấy
Tử Thần vào sáng hôm nay.
Bởi vì đệ nhị phu nhân lỏa thể nên sự việc mới xé to chuyện, không thì đã bị
đè xuống chìm xuống. Huy chương to lớn của Quang Minh phân điện bị mất có thể
nói là đi sơn lại cho mới. Quang Minh phân điện chủ chết trong phòng, dân
chúng không trông thấy. Đương nhiên dù đệ nhị phu nhân không khỏa thân, chỉ
tính chuyện thành chủ bị cắm sừng rất khó giấu chuyện này.
Tóm lại cuối cùng thành chủ tự mìn hra mặt, thẩm vấn người liên quan. Những
người này đã trả mối thù lớn, nhân viên thần chức không làm việc xấu, vài
người trông thấy Tử Thần. Mãi đến giữa trưa mới phán xử xong, toàn bộ tội
chứng thành lập, thậm chí đào ra nhiều thứ hơn, dù sao có vài người giận mà
không dám nói gì từ lâu.
Tử Thần tồn tại, là Tử Thần giết mọi người.
Mục đích của Tử Thần là gì? Tại sao Tử Thần làm như vậy? Đơn thuần giết tội ác
sao? Tạm thời không rõ ràng, tóm lại ra lệnh bắt Tử Thần là được. Nhưng mệnh
lệnh vừa truyền ra các dân chúng nổi giận suýt phá sập phủ thành chủ.
Thành chủ căng thẳng thần kinh. Mệnh lệnh truyền ra, người không tin Tử Thần
cuối cùng tin.
Lúc này một đám ăn mày bị đẩy ra, bọn họ sinh động như thật kể lại cảnh tượng
đêm hôm qua trông thấy Tử Thần. Thành chủ ra lệnh bắt đám ăn mày, qua chứng
thực nghiệm ra nét chữ do một tên ăn mày viết.