Độc Cô Chiến Đồng khí tin kêu lên:
– Đây là . . . hắn cho ta?
– Ừm! Hắn nói người như mẫu thân của hắn, là người đáng thương bị Độc Cô
Chiến Phong làm hại. Bây giờ người vẫn chìm trong ảo tưởng, hắn muốn người đi
ra ngoài nhìn xem bộ mặt thật của Độc Cô Chiến Phong nên nhờ ta đưa thứ này
cho người.
Độc Cô Chiến Đồng ngẩn ngơ, run rẩy vươn tay nhận lấy khắc long khí kiện. Rốt
cuộc có thể trông thấy Độc Cô Chiến Phong sao?
Nhưng Độc Cô Cửu Lan nói câu tiếp theo đẩy Độc Cô Chiến Đồng xuống địa ngục.
– Quả nhiên Đồng cô vẫn . . . Vu Nhai nhờ ta nói lại là Độc Cô Chiến Phong đã
xuống dưới mấy lần, lần cuối cùng là mười năm trước nhưng có vẻ người không
biết.
Keng keng keng!
Khắc long khí kiện trượt khỏi tay Độc Cô Chiến Đồng rớt xuống đất.
Độc Cô Chiến Đồng ngơ ngác ngẩng đầu lên, hỏi:
– Hắn từng đến mấy lần? Thiên Tội Uyên?
Độc Cô Cửu Lan gật đầu, lặng im, nàng không biết nên nói cái gì cho tốt. Năm
xưa Độc Cô Chiến Đồng giống như nàng và Vu Nhai bây giờ, thích Độc Cô Chiến
Phong, chuyện nên xảy ra cũng đã xảy ra.
Độc Cô Chiến Đồng liên tục biến sắc mặt mấy lần, cuối cùng nhặt khắc long khí
kiện lên, biểu tình kiên quyết:
– Dù thế nào ta vẫn phải ra ngoài nhìn xem, ta muốn thấy tận mắt Độc Cô Chiến
Phong là loại người gì. Nếu đúng như Vu Nhai nói thì ta giống như lần trước
cùng Vu Nhai nói cùng các tội nhân, giúp hắn đối phó với Độc Cô Chiến Phong.
Độc Cô Cửu Lan gật đầu, nói:
– Không biết Vu Nhai và Độc Cô Chiến Phong có chuyện cũ gì?
Độc Cô Chiến Đồng nói:
– Đi ra thì biết.
Độc Cô Cửu Lan cười khổ nói:
– Không, ta không thể ra ngoài. Ta phải chờ Tiểu Loan, Tiểu Dịch lớn lên mới
được. Hắn nghĩ tình Tiểu Loan, Tiểu Dịch mới cho ta khắc long khí kiện, đúng
vậy, là vì để ta chăm sóc hai đứa nhỏ.
Độc Cô Chiến Đồng ngây người thật lâu sau mở miệng nói:
– Đôi phụ tử này không phải thứ người tốt.
Khi Độc Cô Chiến Đồng nói câu này giọng điệu ghen tuông, rất hâm mộ Độc Cô Cửu
Lan. Ít nhất Vu Nhai có tình cảm, biết khích lệ người trong thôn, biết suy
nghĩ cho bọn họ, rộng rãi tặng khắc long khí kiện.
Đây là một người rất bác ái, mạnh hơn Độc Cô Chiến Phong ích kỷ nhiều.
Nếu Vu Nhai biết suy nghĩ của Độc Cô Chiến Đồng không chừng cười đau lưng.
Tặng khắc long khí kiện là vì Vu Nhai muốn lợi dụng Độc Cô Chiến Đồng đi lên
gây chuyện với Độc Cô Chiến Phong, đặc biệt làm Hoàng Phủ Nhàn nguyên phối phu
nhân sứt đầu mẻ trán càng tốt. Dù Độc Cô Chiến Đồng không gây sự ít ra chung
chiến tuyến với Vu Nhai, thêm người tốt hơn thiếu người.
Với thực lực của Độc Cô Chiến Đồng khi ra khỏi Thiên Tội Uyên chắc sẽ tăng vùn
vụt.
Hiện tại Vu Nhai không thiếu khắc long khí kiện, những khối không thể hợp
thành trang bị không có tác dụng lớn với hắn. Độc Cô Cửu Lan chỉ biết Vu Nhai
có hai mươi mấy khắc long khí kiện, Độc Cô Chiến Đồng thì nghĩ hắn có vài cái.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
Có vài cái mà lấy ra tặng cho người, thật khó tưởng tượng.
Còn về bác ái, Vu Nhai rất muốn nói: Ta siêu bác ái, ta rất bác ái với mỹ nữ.
Qua một lúc lặng yên nhìn nhau, Độc Cô Chiến Đồng mở miệng nói:
– Đi đi, chúng ta đi tìm lão già Mê Thành, kêu lão mở ma pháp truyền tống
trận lần nữa. Ta muốn ra ngoài ngay bây giờ.
Độc Cô Cửu Lan gật đầu, nàng biết khi Độc Cô Chiến Đồng có khắc long khí kiện
là sẽ sốt ruột không chờ đợi được. Nưhng khi hai người trở về Mê thành thì
không thấy lão già Mê Thành đâu. Khắc long khí kiện bình thường bị lão già Mê
Thành ném trong đại sảnh cũng biến mất, ngược lại xếp đầy kiếm bài vào Minh
Huyễn cổ lâm. Chuyện gì đây? Lão già Mê Thành đi đâu?
Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Chiến Đồng trông thấy có hàng chữ khắc trên tường.
[Đám nhãi Thiên Tội Uyên, lão già ta đi đây. Có lẽ nửa năm hoặc một năm sau
mới về. Nếu các ngươi muốn vào Minh Huyễn cổ lâm thì cứ cầm kiếm bài, may mắn
được khắc long khí kiện thì chờ ta về sẽ mở ma pháp truyền tống trận cho. Dù
sao các ngươi đã chờ lâu như vậy, thêm nửa năm, một năm cũng không có gì.]
Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Chiến Đồng nhìn nhau. Chuyện quái quỷ gì đây? Rốt cuộc
có thể đi ra ngoài nhưng lại phải chờ thêm nửa năm, một năm. Lão già Mê Thành
thật không đáng tin.
– Đồng cô . . .
Độc Cô Chiến Đồng lắc đầu ngắt lời Độc Cô Cửu Lan:
– Thêm nửa năm, một năm thì kệ nó, ta nhân dịp này tu luyện tăng cao thực
lực, ít nhất đi lên trên không kém hơn người khác quá nhiều.
Độc Cô Cửu Lan ngẩn ngơ rồi gật mạnh đầu.
Trong khi hai đời ‘uyên hoa’ của Thiên Tội Uyên quyết tâm biến mạnh thì chỗ
lối ra, cũng là nơi năm xưa Vu Nhai nhảy xuống, lão già Mê Thành đang hổn hển
leo lên.
Thỉnh thoảng lão già Mê Thành chửi rủa:
– Tiểu tử Vu Nhai chết tiệt, sao ta cứ cảm thấy có gì đó rất lạ, chắc chắn có
vấn đề. Không được, phải lên trên xem thử, tìm hiểu quá khứ của tiểu tử này.
Lão già Mê Thành càng suy nghĩ càng thấy có vấn đề. Vu Nhai và Độc Cô Chiến
Phong có quan hệ phụ tử như thế nào? Lúc trước lão già Mê Thành có cho Vu Nhai
kiếm bài không? Vu Nhai thật sự có quyển trục ma pháp ảo thuật sao? Tại sao Vu
Nhai sở hữu nhiều phù văn như vậy? Rốt cuộc Vu Nhai có năng lực đặc biệt gì?
Lão già Mê Thành muốn biết hết tất cả.
Lão già Mê Thành muốn lên trên điều tra tư liệu phù văn, nên lão mới để lại
lời nhắn vắng mặt nửa năm, một năm.
Vu Nhai đi hơn bốn trăm huyễn ảnh luân hồi, tìm được hai mươi mấy khắc long
khí kiện không có gì lạ. Không biết Minh Huyễn cổ lâm bị gì mà dường như quy
tắc ưu ái với một vài người, đặc biệt là người trẻ tuổi. Thiên tài trẻ tìm
được khắc long khí kiện có xác suất cao hơn, có lẽ Vu Nhai là thiên tài trong
thiên tài.
Lão già Mê Thành, Độc Cô gia chỉ biết Minh Huyễn cổ lâm ưu ái thiên tài trẻ
tuổi nhưng không biết không chỉ với thiên tài trẻ là đủ, phải là thiên tài trẻ
có kiếm linh cường đại. Với nhân loại ở dưới Thiên Tội Uyên, không cách nào
trước tiên dung hợp huyền binh kiếm mạnh mẽ tuyệt đối thì Cổ Đế Long Linh sẽ
không cho bọn họ cơ hội có khắc long khí kiện.
Lão già Mê Thành thói quen lẩm bẩm một mình, lão cứ nói nhảm:
– Hì hì, hy vọng tiểu tử kia bị truyền tống đi chỗ nào thật khắc nghiệt. Quy
tắc Thiên Tội Uyên chết tiệt, dù là ta muốn trực tiếp đi lên cũng khó khăn,
sớm biết như vậy đã truyền tống cho mình.
– Ủa? Sao cảm giác không khó khăn như trước? Ha ha ha ha ha ha! Chẳng lẽ thực
lực của lão già ta đây lại tiến bộ?
Lão già Mê Thành nghĩ đến có lẽ Vu Nhai bị truyền tống đi chỗ nào khắc nghiệt,
lão thì tiến bộ thực lực, tiến bộ phù văn là lão rất vui vẻ. Lão già Mê Thành
không hay biết có lẽ thực lực của lão tiến bộ nhưng không nhiều.
Thiên Tội Uyên mất đi Cổ Đế Long Linh tuy có vật thay thế nhưng quy tắc chậm
rãi thay đổi.