Sớm biết như vậy, trước đó đáng ra phải bắt hắn, hạ độc gì đó, ép hắn sau khi
tiến vào tượng thần mang Tiểu Loan và Tiểu Dịch còn hoàn chỉnh về.
Đã từng có một hy vọng có thể mạo hiểm cứu được hai hài tử. Chỉ có điều lúc đó
bọn họ đã không nắm lấy. Trời ạ, có trời mới đoán được gia hỏa kia sẽ trổ hết
tài năng.
Độc Cô Cửu Lan luôn cảm giác có chút cổ quái. Hình như có chỗ nào đó là lạ!
Vu Nhai cũng không cho Độc Cô Cửu Lan bất kỳ nhắc nhở nào.Hắn giống như nam
nhân hư hỏng phát tài, không để ý tới Độc Cô Cửu Lan.
Vu Nhai không phải là không muốn nhắc nhở các nàng, nhưng bây giờ tất cả ánh
mắt đều nhìn vào trên người hắn. Ngụy trang trên người hắn có bảo vệ được hay
không cũng rất khó nói, nói gì tới làm động tác nhỏ để nhắc nhở các nàng.
– Đáng chết, cũng không biết Thí Thần Ma Nhận làm trò quỷ gì, lại bị chọn
trúng.
Đương nhiên, đây cũng là cơ hội của Vu Nhai. Hai hài tử ở ngay bên trong tượng
thần!
Hắn đi từng bước một lên cầu thang thông tới tế đàn. Hiện tại đã không có
người nào nghi ngờ sự thật hắn được lựa chọn nữa. Trong mắt Dị Ma Tộc Vương và
hai tên tướng quân đều lóe sát khí nồng đậm. Nếu như có thể, bọn họ thật sự
muốn trực tiếp đập chết Kẻ ngu si này.
Mấy người Độc Cô Cửu Lan liếc mắt nhìn nhau. Không quan tâm là người nào được
lựa chọn, bọn họ đều phải ra tay.
Trên tế đàn, Vu Nhai ngước mắt nhìn tượng thần thật cao, sau đó ở trước ánh
mát đố kỵ của vô số Dị Ma Tộc Nhân, chậm rãi bước chân tiến vào bên trong
tượng thần. Hắn cũng không chào hỏi Dị Ma Tộc Vương và hai vị tướng quân. Điều
này khiến cho bọn họ rất bất mãn.
Đáng chết, một chút lễ phép cũng không hiểu.
Đúng lúc này, trong mắt tướng quân Tạp Lạc Đặc lại hiện lên ánh mắt nghi hoặc.
Bóng lưng này hình như đã từng nhìn thấy ở chỗ nào?
Lắc đầu, hắn quyết định ném suy nghĩ này qua đầu. Thật sự khó có thể liên
tưởng được đó là một nhân loại. Nực cười, tượng thần đại ma của Dị Ma tộc sẽ
chọn nhân loại sao?
– Bình tĩnh. Tạm thời đừng vọng động. Tượng thần còn chưa thật sự bắt đầu
truyền thừa.
Đồng Cô nhìn đám người Độc Cô Cửu Lan đã không kịp đợi muốn ra tay, vội vàng
ngăn lại. Trong nháy mắt truyền thừa bắt đầu, tượng thần sẽ phát ra thần quang
mãnh liệt hơn. Đến lúc đó cơ hội của bọn họ sẽ lớn hơn nữa.
Chỉ có đièu chờ thì chờ, các Dị Ma Tộc Nhân cũng không chờ được thần quang
xuất hiện. Tượng thần vẫn yên lặng.
– Huyên thuyên…
Các Dị Ma Nhân xung quanh không nhịn nổi, bắt đầu thảo luận. Sau đó bọn họ đều
phát hiện ra một sự thật. Kẻ ngu si đáng chết kia chắc hẳn không biết nên tiếp
nhận truyền thừa thế nào.
Đồng Cô có thể nghe hiểu ngôn ngữ của Dị Ma Tộc Nhân, nghe được bọn họ thảo
luận cũng dở khóc dở cười.
Hiện tại bọn họ đều khẩn trương, hận không thể lập tức động thủ, nhưng lại
xuất hiện chuyện như thế. Bọn họ lại cảm thán. Lần hành động này thực sự không
ngừng gặp khó khăn. Bọn họ vẫn không biết, tất cả mọi chuyện thật ra đều bắt
nguồn từ gia hỏa đã tiến vào tượng thần. Nếu không vì hắn, khu dân cư của Dị
Ma Nhân làm sao lại giới nghiêm. Nếu hành động sớm, có lẽ bọn họ đã cứu được
hai hài tử rời khỏi đó.
– Đại ca ca, thật sự là đại ca sao?
Thời điểm mọi người ở bên ngoài đang rầu rĩ, bên trong Tiểu Loan vốn đang
hoảng sợ sệt, đột nhiên ánh mắt liền sáng ngời. Nàng nhìn chằm chằm vào Vu
Nhai. Vừa nãy nàng nhìn thấy Dị Ma Nhân ục ịch tiến vào, thiếu chút nữa sợ quá
mà khóc. Kết quả, không ngờ hắn mở miệng nói ra tiếng người.
– Ừ, là ta. Ta tới cứu các ngươi!
Vu Nhai gật đầu một cái nói:
– Tạm thời đừng có lên tiếng. Bên ngoài còn có rất nhiều Dị Ma Nhân. Trước
hết, chờ ta thu nhận truyền thừa này rồi nói sau. Tiểu Dịch, ngươi trước hết
chiếu cố tốt cho Tiểu Loan. Lát nữa Cửu Lan tỷ tỷ các ngươi sẽ ra tay. Các
ngươi thấy có cơ hội thì xông ra ngoài, chạy về phía bọn họ. Nếu như không có
cơ hội, nhất định không thể chạy loạn, cứ ở chỗ này chờ ta.
Đến bây giờ Vu Nhai cũng không biết tượng thần này là vật gì, cũng không biết
hắn phải ở chỗ này bao lâu. Hắn không có cách nào. Thí Thần Ma Nhận không nói,
cho nên, hắn chỉ có thể căn dặn hai hài tử như vậy.
Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com
– Đại ca ca, đám người Cửu Lan tỷ tỷ cũng tới cứu Tiểu Loan sao?
– Đúng vậy, cho nên các ngươi không cần sợ. Lát nữa bọn họ nhất định sẽ dẫn
các ngươi rời khỏi đây!
Vu Nhai mỉm cười. Đối mặt với Tiểu Loan ngây thơ hoạt bát, Vu Nhai cũng không
nhịn được, mỉm cười.
– Vì sao ngươi lại ở chỗ này? Vì sao ngươi lại được tượng thần lựa chọn. Vì
sao ngươi lại biết tên của chúng ta? Ngươi rốt cuộc là ai?
Đúng lúc này, Tiểu Dịch đột nhiên trừng mắt lên. Hắn cũng không ngây thơ giống
như Tiểu Loan.
– Ca ca, ca ca không được dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện với đại ca
ca!
Tiểu Loan bất mãn, trừng hai mắt, mặt đỏ bừng nói.
– Ta họ Vu, Vu Nhai. Ta ở chỗ này đương nhiên là vì cứu các ngươi. Ta được
lựa chọn, tất nhiên có bí mật của ta, cũng không thể nói với hai tiểu quỷ các
ngươi. Được rồi, chiếu cố tốt cho muội muội của ngươi, ta đi đây!
Vu Nhai mỉm cười, hung hăng xoa đầu Tiểu Dịch. Tiểu quỷ này giả vờ làm người
lớn, bộ dạng thật sự vừa đáng yêu lại khiến người ta không biết phải nói gì.
Cũng không biết tới lạc phú ngây thơ. Phải sửa.
Vu Nhai nói xong, cũng không chờ tiểu quỷ này thẹn quá thành giận, trực tiếp
vận dụng Phong Tung Bộ, đề khí, nhảy về phía trên tượng thần. Đương nhiên,
trước đó, hắn vẫn không khách khí, thu tế phẩm Thần Minh Quả vào trong nhẫn
không gian.
– Ngươi…
Tiểu Dịch quả nhiên nổi giận. May là hắn còn không quên Vu Nhai căn dặn bọn họ
không được nói lớn tiếng. Hắn chỉ có thể tức giận, nhìn Tiểu Loan nói:
– Tiểu Loan, ta không phải đã dạy muội ở bên ngoài có rất nhiều quái thúc
thúc, không thể dễ dàng tin người khác sao?
– Làm gì có? Đại ca ca là người tốt. Vì chúng ta, đại ca ca còn thiếu chút bị
tướng quân Tạp Lạc Đặc giết chết!
Giọng nói Tiểu Loan thanh thúy vang lên.
– Hừ, ai biết hắn có phải có dụng ý khác hay không? Nghe nói quái thúc thúc
thích nhất chính là những quỷ thích khóc như muội!
– Người ta tới cứu chúng ta, ca ca còn mắng chửi người. Ta cũng không để ý
tới ca ca nữa, ca ca hư!
Viền mắt Tiểu Loan lại hồng hồng:
– Hơn nữa hắn là đại ca ca, không phải quái thúc thúc, người ta cũng không
phải quỷ thích khóc!
– Hừ, dù sao ta cảm thấy hắn không giống… Được rồi, tạm thời coi hắn thành
người tốt!
Tiểu Dịch vốn còn muốn nói Vu Nhai không giống người tốt, nhưng khi nhìn thấy
bộ dạng của Tiểu Loan như muốn nói: Ngươi lại nói lung tung ta sẽ khóc cho
ngươi xem, làm ca ca cũng không thể để muội muội khóc, hắn chỉ có thể tạm nhân
nhượng vì lợi ích toàn cục.
– Chỉ có điều chúng ta phải cẩn thận một chút. Đến lúc đó nếu như hắn bảo
muội làm chuyện gì kỳ quái, muội nhất định không được đáp ứng.
– Chuyện gì kỳ quái?
– Không biết. Ta cũng chỉ nghe lão gia gia Mê Thành nói.
Tiểu Dịch trả lời.