Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1015: Hắn chính là Vu Nhai.

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

– Hừ! Dù sao thế lực Bắc Đẩu kỵ vệ đội chúng ta nhất định sẽ hỗ trợ. Chúng ta
chờ tổng chỉ huy đại nhân lý lkuận với thành chủ xong sẽ xuất binh, nếu không
có gì ngoài ý muốn thì tối hôm nay sẽ khiến Dao Quang thành sụp đổ.

Lạc Minh lạnh lùng nói:

– Cho rằng lấy mất vị trí tổng chỉ huy của chúng ta là xong sao? Tổng chỉ huy
đại nhân chúng ta ở trong Bắc Đẩu kỵ vệ đội kinh doanh lâu như vậy bị lấy mất
vị trí nhưng chúng ta sẽ lại vùng lên.

Lúc trước đã nói bởi vì thành chủ đánh cuộc thua nên bỏ tổng chỉ huy cũ của
Bắc Đẩu kỵ vệ đội. Nhưng như Lạc Minh đã nói, tổng chỉ huy kinh doanh lâu như
vậy trừ phi bị điều đi hoặc giết, nếu không gã vẫn ngầm khống chế đa số Bắc
Đẩu kỵ vệ đội.

Ít nhất trong khoảng thời gian ngắn nguyên tổng chỉ huy nắm giữ quyền khống
chế tuyệt đối.

Bây giờ là lúc phản kích tốt nhất, Mông thân vương vươn đùi ra, nguyên tổng
chỉ huy là đồ ngu mới không ôm.

Đương nhiên bây giờ nguyên tổng chỉ huy trên danh nghĩa không còn là nguyên
tổng chỉ huy, quân lệnh như núi nên gã muốn điều động binh sĩ của thế lực mình
rất khó khăn. Trên binh sĩ có quân quan, một số quân quan không thể nào không
đầu không đuôi theo nguyên tổng chỉ huy xông pha.

Cho nên bây giờ nguyên tổng chỉ huy Bắc Đẩu kỵ vệ đội ở trong phủ thành chủ
muốn đòi lại vị trí tổng chỉ huy của mình.

Chỉ cần Bắc Đẩu thành chủ bị thuyết phục, giao quyền lực tổng chỉ huy Bắc Đẩu
kỵ vệ đội ra là nguyên tổng chỉ huy sẽ điều động binh sĩ Bắc Đẩu kỵ vệ đội của
gã ngay. Dao Quang thành sẽ đầy nguy cơ, Vu gia cũng gặp nguy hiểm.

Bây giờ bên ngoài Dao Quang thành là lực lượng ngang nhau, sẽ bị những binh sĩ
Bắc Đẩu hành tỉnh phá vỡ.

– Ha ha ha ha ha ha! Đến lúc đó Lạc gia chúng ta sẽ theo Bắc Đẩu kỵ vệ đội
xuất phát, ta nhất định khiến toàn bộ nữ nhân Vu gia thành đồ chơi dưới thân
ta, nam nhân Vu gia chết không có chỗ chôn. Ha ha ha ha ha ha! Chờ khi tiêu
diệt Vu gia, Mông thân vương vui vẻ thì không chừng tổng chỉ huy đại nhân sẽ
là thành chủ, toàn Bắc Đẩu hành tỉnh là thiên hạ của Bắc Đẩu kỵ vệ đội ta.

Lạc Minh đã quên mạng của gã nằm trong tay người nguyên thủy, gã cuồng cười,
mong chờ cuộc sống tốt đẹp sau này. Vì Lạc Minh thấy tương lai đó nên hôm nay
mới rảnh rỗi kiếm chuyện với Bắc Đẩu cô nhi viện.

Lạc Minh cố ý đến, gã áp lực quá lâu cần có chỗ trút.

Nếu tạm thời không xử lý Vu gia được thì tìm mục tiêu khác, Bắc Đẩu cô nhi
viện bị liên lụy vì thế.

Vu Nhai khó chịu nói:

– Dường như ngươi đã quên lời ta vừa nói.

Lạc Minh chớp mắt hỏi:

– Nói? Nói gì?

Lạc Minh tỏ vẻ bất mãn bị Vu Nhai đánh gãy cơn hăng hái.

– Nói là nếu ta không tuyên thề trung thành thì Lạc gia các ngươi, Bắc Đẩu kỵ
vệ đội sẽ tiêu diệt ta và cô nhi viện trước. Cho nên ta phải diệt các ngươi
ngay. Đáng tiếc phải nói cho ngươi biết giấc mơ của ngươi đã tan vỡ.

Vu Nhai như đang nói chuyện rất đơn giản phối hợp biểu tình người nguyên thủy,
hắn giống như loại người não rỗng.

Lạc Minh phản xạ nói:

– Đùa gì vậy?

Vu Nhai nhấc bổng Lạc Minh lên, lạnh lùng hỏi:

– Ngươi không tin? Được rồi, vì khiến ngươi tin tưởng ta tạm tha ngươi sống.
Bây giờ ta đi diệt Lạc gia, Bắc Đẩu kỵ vệ đội. Ai trước đây? Lạc gia đi, chắc
là hướng này phải không?

Vu Nhai nhảy lên cao lao hướng Lạc gia, hắn từng đánh một trận với Lạc gia nên
còn nhớ vị trí.

Vu Nhai không có thời gian chậm trễ, hắn vốn nên đi ngay khi hay tin Vu gia bị
vây công.

Tuy Vu Nhai không có cảm tình sâu nặng với Vu gia nhưng người Vu gia bị liên
lụy vì hắn, huống chi mẫu thân Vu Thiên Tuyết còn tình cảm với Vu gia. Vu Tiểu
Dạ cũng là người của Vu gia, phụ thân nàng là gia chủ, cũng là đại cửu của Vu
Nhai.

Bạn đang đọc bộ truyện
Triệu Hoán Thần Binh
tại truyen35.com

Nhưng Lạc Minh khiến Vu Nhai từ bỏ suy nghĩ này.

Vì tạm thời Vu gia còn chống đỡ được, nếu nguyên tổng chỉ huy Bắc Đẩu kỵ vệ
đội lấy lại quyền lực có lẽ sẽ điều động quân đội tiêu diệt Vu gia. Nếu đã trở
mặt, nếu ngươi muốn tiêu diệt tộc của ta thì ta không ngại diệt tộc ngươi.

Ít nhất sẽ không cho ngươi lên *, không cho ngươi điều binh.

Vu Nhai giấu cơn giận sâu tận đáy lòng, hắn sẽ trút ra từng chút một. Lạc gia,
Bắc Đẩu kỵ vệ đội chỉ là mới bắt đầu, quan trọng là Mông thân vương. Hừ, đệ
nhất thân vương thì sao? Nếu ngươi muốn tiêu diệt ta thì ta sẽ đấu với ngươi.

Lúc này Vu Nhai thầm mừng đã phòng ngừa chu đáo trong di tích ma pháp viễn cổ.

Tuy Vu Nhai giận điên lên nhưng hắn không mất lý trí, vì Vu gia, mẫu thân còn
đang khỏe mạnh. Vu Nhai biết với lực lượng hiện tại hắn rất khó chống đối Mông
thân vương. Chắc chắn Vu Nhai sẽ nhờ cậy đại nghĩa, nhờ cậy chứng cứ. Nhưng
trước đó Vu Nhai phải bảo vệ được Vu gia, nếu không thì tất cả chỉ là nói
nhảm, người không còn thì những chứng cứ này có ích gì?

Vu Nhai xách Lạc Minh chạy hướng Lạc gia, hắn không dư thời gian quan tâm
người trong Bắc Đẩu cô nhi viện.

* * *

– Dạ a di, bây giờ chúng ta nên làm sao?

Người Bắc Đẩu cô nhi viện hoang mang, bỗng chốc bọn họ không còn chuyện gì để
làm. Mấy chỗ đọng máu, mười mấy cái xác trong sân cho họ biết chuyện không dễ
giải quyết. Phải làm sao đây?

Người nguyên thủy đó thật tình, sau khi giết người nên dọn dẹp mới đúng.

Vẻ mặt Dạ a di tranh đấu một lúc sau đó cắn răng nói:

– Bây giờ tạm thời đừng đụng vào, chúng ta vào trong dọn dẹp đồ đạc đi, cái
gì dọn được thì dọn.

Tình huống bây giờ tốt hơn trước, bọn họ có thời gian dọn dẹp đồ đạc. Ít nhất
mấy đứa trẻ nhắc hai chữ Vu Nhai không bị bắt đi. Bọn họ nên rời khỏi đây,
thậm chí rời khỏi Bắc Đẩu thành, bởi vì trong Bắc Đẩu cô nhi viện có giết
người, người chết là Bắc Đẩu kỵ vệ đội.

Một đứa trẻ không nỡ rời đi dùng giọng ngây thơ, trong trẻo hỏi:

– Dạ a di, người nguyên thủy đại ca ca đã nói là đi giết Lạc gia, Bắc Đẩu kỵ
vệ đội mà?

Mặt Dạ a di cứng ngắc, cùng mấy người trẻ tuổi khác nhìn nhau, cười khổ.

Người nguyên thủy đó chỉ là kẻ lỗ mãng thực lực không tệ, đầu óc không thông
minh. Người nguyên thủy nói muốn bảo vệ tâm hồn bọn nhỏ nhưng thủ đoạn giết
chóc thì máu me, còn mơ tưởng viễn vông đòi đi giết Lạc gia, diệt Bắc Đẩu kỵ
vệ đội. Đó không phải não rỗng mà là bị cửa kẹp.

Dù sao nên cho bọn nhỏ hy vọng, Dạ a di không cho rằng người nguyên thủy làm
được nhưng vẫn nói:

– Chúng ta hãy cầu nguyện vì hắn đi.

Đang lúc đám trẻ cầu nguyện cho người nguyên thủy thì có mấy tiếng rống vọng
xuống.

– Grao!

Đám trẻ ngước lên nhìn, mấy con không lăng hạc cao quý, ưu nhã bay lượn.

Đám trẻ hưng phấn nói:

– Không lăng hạc, là Xích Sắc quân đoàn! Dạ a di, đó là Xích Sắc quân đoàn
đoàn!

– Xích Sắc quân đoàn?

Dạ a di ngẩng đầu lên, vẻ mặt hy vọng.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận