Thông Thiên Chi Lộ

Chương 573: Cùng đi giao dịch

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Vật này chắc chắn ngươi sẽ không luyện chế, xem cũng không sao.” Âm Lệ Hoa
nhìn Ngụy Tác, trực tiếp vung tay, đưa tử hắc sắc ngọc phù cho gã.

“Độc ác thế hả!”

Ngụy Tác quét thần thức vào, tức thì nhăn nhó.

Âm Lệ Hoa nói không sai, thứ này dù chất đống linh thạch trước mặt gã cũng
không luyện chế.

Hóa ra Tử hà nguyên thai là cách luyện chế như Tử ma anh nhưng độc ác hơn
không biết bao nhiêu lần.

Tử hà nguyên thai cần một thai nhi đã hỏng thích hợp, dùng máu của thai bàn và
khí huyết tu sĩ để tôi luyện. Ít nhất phải dùng hơn nghìn thai phụ và khí
huyết tu mới luyện chế được.

Tử hà nguyên thai luyện chế xong, mỗi ngày phải cắt tay nhỏ máu vào, không thì
nó sẽ phản nghịch, không nhận chủ nhân.

“Chỗ tối lợi hại của vật này thì ngọc phù không nhắc đến.” Âm Lệ Hoa nhìn gã
đầy thâm ý, “Tử hà nguyên thai sau khi luyện chế được, bồi dưỡng đến trình độ
nhất định thì sẽ dung hợp cùng kim đan, tu thành kim đan ma anh như thần huyền
pháp tướng.”

“Kim đan ma anh như thần huyền pháp tướng?” Ngụy Tác cả kinh.

“Đúng thế, đó là thủ đoạn của Kim đan đại tu sĩ tu luyện âm nguyên công pháp
không thể đột phá đến Thần huyền cảnh thì cũng có thần thông tương đương. Kim
đan ma anh tế xuất, bề ngoài và uy năng rất giống thần huyền pháp tướng, chỉ
nguyên khí là khác hẳn.” Âm Lệ Hoa mỉm cười: “Bất quá vật này, đừng nói ngươi
mà tu sĩ Âm Thi tông cũng không mấy ai dám luyện chế. Không phải vì không thể
gom đủ nguyên liệu mà quá âm độc, ai cũng sợ báo ứng, Âm Thi tông mấy trăm năm
nay chỉ có Huyết Linh lão tổ luyện chế một món pháp bảo gần như Tử hà nguyên
thai, kết quả khó khăn lắm mới đạt Kim đan ngũ trọng, mà vẫn mất mạng.”

“Nhân quả báo ứng, không ai biết được, bất quá luyện chế thứ này giết nhiều
người như thế, thủ đoạn tàn nhẫn, sễ rước họa sát thân.” Ngụy Tác trả tử hắc
sắc ngọc phù cho Âm Lệ Hoa, “Theo môn thuật pháp này, thai hỏng để luyện chế
Tử hà nguyên thai càng lợi hại, Tử hà nguyên thai luyện chế được cũng càng lợi
hại, U Minh cung có thai hỏng như thế hả?”

“Rất có thể, U Minh cung vốn có nhiều âm nguyên công pháp, cùng một lộ số với
Âm Thi tông.” Âm Lệ Hoa nhíu mày, “Cụ thể thế nào cũng mặc.”

Âm Lệ Hoa là tuyệt sắc mỹ nhân, nhíu mày cũng rất xinh đẹp, Ngụy Tác được no
mắt, vô tình gặp nhau thì lại càng hấp dẫn. “Đại thư định làm gì?” Vừa hân
thưởng Âm Lệ Hoa nhíu mày, Ngụy Tác vừa tính toán, “Định về hay giả mạo y đến
giao dịch với người U Minh cung?”

“Đương nhiên đi gặp người U Minh cung, môn thuật pháp của U Minh cung rất có
lợi cho tuyệt đại đa số nam tu Âm Thi tông, ta lấy về để lung lạc nhân tâm.”
Âm Lệ Hoa phất tay rất đúng với khí chất nữ vương, “Trước giao dịch thì giết
đệ tử này, không thì theo kiểu của Âm Mị Ly, hoàn thành giao dịch xong là
người U Minh cung sẽ hộ tống y về Vân Linh đại lục. Đến Vân Linh đại lục, lại
có người tiếp ứng, như thế khó có cơ hội hạ thủ.”

Âm Lệ Hoa xua tay, Ngụy Tác mỉm cười khen: “Xem ra đại thư đã có phong độ của
nữ tông chủ rồi.”

“Thế nào, dám cười ta?” Âm Lệ Hoa liếc gã, đột nhiên bật cười đầy ám muội, cắn
môi, “Có muốn thử mùi nữ tông chủ không?”

“Cũng có nghĩ.” Ngụy Tác nham nhở cười ha hả, “Bất quá việc này cần Cơ Nhã phê
chuẩn đã.”

“Không ngờ da mặt ngươi dày đến thế.” Âm Lệ Hoa chu môi, “Tỷ tỷ nói thật đấy,
lỡ lần này chưa biết chừng sẽ không có nữ đâu.”

“Mỗ sợ nuốt không trôi.” Ngụy Tác liếc Âm Lệ Hoa, thật sự không chịu nổi.

“Thôi vậy, trông ngươi có vẻ mặt dày thật ra vẫn thật thà.” Âm Lệ Hoa tỏ vẻ
không đùa nữa, “Cùng ta đi gặp người U Minh cung để giao dịch được không? Có
ngươi đi cùng thì càng an toàn.”

“Cùng đại thư đến giao dịch với U Minh cung?” Ngụy Tác nghiêm túc hẳn, trầm
ngâm: “Địa điểm giao dịch ở đâu, lúc nào?”

“Trong một sơn cốc cách đây hơn hai nghìn dặm.” Âm Lệ Hoa bảo: “Thời gian giao
dịch thì giờ đi là kịp.”

“Được.” Ngụy Tác hơi trù trừ, đoạn gật đầu. Âm Lệ Hoa cũng có thể coi là sinh
tử chi giao, gã sẽ giúp.

“Tử ma anh, ngươi cần sống hay chết.” Âm Lệ Hoa mỉm cười, giơ cái túi tơ trong
suốt đựng Tử ma anh ra với Ngụy Tác.

“Chết.” Ngụy Tác đáp gọn. Gã cần Tử ma anh vì hữu dụng đối với lục bào lão
đầu, chết hay sống đều được, gã không thích mang theo một vật sống cứ nháy
nháy mắt.

“Được.” Âm Lệ Hoa mỉm cười, vung tay, một đạo lục sắc quang diễm bắn vào túi
tơ.

Tử ma anh cứng lại, từ tử khí trầm trầm biến thành tử vật.

“Đi thôi.” Ngụy Tác cho Tử ma anh vào một nạp bảo nang rồi bám theo Âm Lệ Hoa.

“Ngụy Tác, sao ngươi lại chạm vào Chân Võ và Huyền Phong môn? Ta cũng biết là
siêu cấp tông môn của Thiên Huyền đại lục, chục vạn đệ tử mấy, thậm chí có
Thần huyền cảnh đại tu sĩ, ngươi quá lớn mật.”

“Họ cướp đồ ngay trước mắt ta, không chống lại.”

“Cái gì mà chống lại, chắc chắn người lấy xong rồi chạy.”

“Gần như thế.”

“Giờ ngươi sao rồi? Chạm vào nhân vật đỉnh nhọn của Chân Võ và Huyền Phong môn
nên bị truy sát?”

“Ta chạm vào Chân Võ thiếu chủ và chân truyền đại sư huynh của Huyền Phong
môn…”

Cả hai tiếp túc lướt về phía nam, vừa đi vừa nói.

“Đúng rồi, tình hình Hải Tiên tông thế nào?”

“À, quên mất ngươi là chấp pháp trưởng lão của Hải Tiên tông. Hải Tiên tông
hiện tại đang lên, cách đây không lâu Hiên Viên lão tổ đột phá tu vi Kim đan
lưỡng trọng, thành Kim đan tam trọng đại tu sĩ, ít nhất có thêm mấy chục năm
thọ nguyên.”

“Cái gì, Hiên Viên lão tổ đã đột phá đến tu vi Kim đan tam trọng?” Ngụy Tác
ngẩn người. Không ngờ Hiên Viên lão tổ nhờ Hoang cổ thánh quả của gã mà vượt
được chướng ngại, nhanh chóng đột phá đến tu vi Kim đan tam trọng. Nếu gã về
Vân Linh đại lục, na Hiên Viên lão tổ và Hải Tiên môn dù gì cũng là chỗ dựa
không tệ.

“Ngươi có định về Vân Linh đại lục? Nếu ta thành Âm Thi tông tông chủ, Âm Thi
tông và Hải Tiên tông sẽ liên thủ, rất có lợi…”

“Đề nghị không tệ, bất quá ta xong mấy việc đã rồi mới đi được.”

“Chắc ở trong dãy núi này.”

Phía trước Âm Lệ Hoa và Ngụy Tác xuất hiện mấy đỉnh núi hình màn thầu, móc địa
đồ ra thì Âm Lệ Hoa gật đầu với Ngụy Tác, tỏ rõ thần sắc ngưng trọng.

“Tu vi cực cao!”

Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa đáp xuống, cả hai đều sầm mặt, cảm giác được khí tức
hùng hậu từ sơn cốc tràn lên.

Khí tức này là thân ngoại linh khí của đại tu sĩ dâng lên.

“À!”

Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa vừa cảm giác được khí tức thì trong sơn cốc, một tu sĩ
xếp bằng trên tảng đá ngẩng lên, mục quang lấp lóe, biết cả hai đã tới.

Tu sĩ này mặc hắc sắc pháp y viền vàng, pháp y liên tục lóe lên kim sắc đạo
chung hư ảnh, ngũ quan góc cạnh, trông chừng hơn bốn mươi tuổi, mắt toàn lòng
đen, toát lên khí tức uy nghiêm.

Linh khí hình thành từng ngon núi đen ngòm liên miên!

Tu sĩ này là đại tu sĩ lúc trước cưỡi U minh thiên long, lướt qua Thái Uyên
thành!

U minh thiên long mấy chục trượng do viễn cổ thiên long hài cốt luyện chế
thành không xuất hiện, đã được thu vào nạp bảo nang.

“Âm nguyên công pháp, là Âm Thi tông. Người Âm Thi tông đến rồi…!”

Chỉ liếc lên, tu sĩ đó đã nhận ra Âm Lệ Hoa có khí tức của âm nguyên công
pháp, lẩm bẩm mấy tiếng không ai nghe rõ, mắt ánh lên lệ mang. Thần sắc của y
cho thấy y ở đây hẹn gặp ai đó, thời gian còn trước khi hội diện với người Âm
Thi tông nhưng đối phương vẫn chưa tới.

“Xuống đi.”

Đại tu sĩ đứng dậy, nói với Âm Lệ Hoa và Ngụy Tác trên không.

“Linh khí ngưng sơn!”

Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa đáp xuống, thấy ngay linh khí ngưng tụ thành hôi hắc đại
sơn.

“Kim đan tam trọng hậu kỳ! Thần thông người này e rằng còn hơn Bàn Long chân
nhân!” Ngụy Tác giần giật chân mày.

“Ngươi là đệ tử của Âm Mị Ly? Y không luyện thuật pháp Âm Thi tông, thân phận
thế nào?” Cơ hồ đồng thời, đại tu sĩ uy thế kinh nhân này liếc Ngụy Tác và Âm
Lệ Hoa, nhạt giọng hỏi.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận