Châm lén bàn chân đã phi thường âm hiểm rồi.
Cơ hồ mọi tu sĩ khi đối địch đều không đứng dưới đất, chỉ cần Phệ tâm trùng
biết phi độn thì mới thật sự hữu dụng.
“Phong hoàng tứ túc thứu là phong hệ yêu thú, chưa biết chừng sẽ khiến Phệ tâm
trùng tiến hóa được năng lực phi độn.” Ngụy Tác nhớ đến số Phong hoàng tứ túc
thứu săn được trên đường đến Hoàng Đạo thành.
Phong hoàng tứ túc là ngũ cấp đê giai phong hệ yêu thú, cơ hồ mọi phong hệ yêu
thú đều bay được.
Khi ấy Lệ Nhược Hải và bọn Kỳ Long Sơn cho gã hết số Phong hoàng tứ túc thứu
săn được, trong nạp bảo nang hiện giờ còn chứa hơn bốn nghìn con Phong hoàng
tứ túc thứu.
Ngầy ấy Phong hoàng tứ túc thứu đủ cho Phệ tâm trùng tiến giai.
Đảo mắt xong, nạp bảo nang lóe lên linh quang, Ngụy Tác đem thi thể Cổ Ngạc
động chủ và Bạch Kiếm Không ra.
Dùng Phong hoàng tứ túc thứu nuôi dưỡng Phệ tâm trùng, có thể sẽ tiến giai
được năng lực phi độn, nhưng đẳng cấp Phong hoàng tứ túc thứu hơi thấp, tác
dụng với Phệ tâm trùng không cao, mỗi ngày nó chỉ ăn hết hơn mười con Phong
hoàng tứ túc thứu là cùng, phải ăn khá lâu mới có thể tiến giai.
Tu sĩ đến cỡ Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ thì tác dụng đối với Phệ
tâm trùng thập phần kinh nhân, ăn vào không lâu sẽ tiến giai.
“Phù”!
Phệ tâm trùng bắt đầu ăn, tâm thần tương thông với Ngụy Tác nên gã nhận ra nó
đang thèm thuồng.
Rõ ràng, Cổ Ngạc động chủ Kim đan tam trọng và Bạch Kiếm Không Kim đan lưỡng
trọng, đối với Phệ tâm trùng cũng tương đương với hai nhánh cao giai linh dược
hiếm có.
“Còn chưa đủ?”
Đầu Cổ Ngạc động chủ và Bảo Phiến chân nhân Bạch Kiếm Không nhỏ hơn đầu Hoang
cổ bạch trạch không biết bao nhiêu lần, thoáng sau, Phệ tâm trùng đã ăn xong.
Phệ tâm trùng tạo cho Ngụy Tác cảm giác tuy nó thập phần hưng phấn nhưng chưa
đã.
Mục quang lóe lên, Ngụy Tác thu lại thi thể Cổ Ngạc động chủ, Bạch Kiếm Không.
Hiện tại vì hoài nghi Thiên khung sẽ nứt nẻ nhiều chỗ, nên gã cũng muốn lợi
dụng tối đa mấy Kim đan đại tu sĩ vốn chực giết gã này. Theo gã nghĩ, thoát
được ở đây thì sẽ về Vạn Thọ thành, Cơ Nhã cũng sẽ xung kích kim đan.
Đoạn lén quay về Tiểu Dạ sơn xem động phủ đã bị phá chưa. Nếu bị phá thì tìm
nơi khác trồng Diệt tiên đằng khắp núi, tạo thành một động phủ có lực phòng
ngự kinh nhân. Như thế dù Thiên khung tan vỡ thí ít nhất gã cũng có một chốn
tương đối an toàn, lúc đó thì Bàn Long chân nhân cũng được, Cổ Ngạc chân nhân
và Bạch Kiếm Không cũng không sao, có thể bón cho Diệt tiên đằng, nhục thân
Kim đan đại tu sĩ tất hiệu quả thập phần kinh nhân đối với Diệt tiên đằng.
Hiện tại may mà Chân Võ thiếu chủ Hứa Thiên Ảo không biết những điều đó, y mà
biết gã cướp Thanh hư đằng ngay trước mắt đã đành, còn đem Bàn Long chân nhân
và Cổ Ngạc động chủ ra làm phân bón thì chắc giận xì khói.
“Chát!”
Thu hai thi thể lại, Ngụy Tác thoáng nghĩ rồi ném bốn thi thể thất cấp yêu thú
ra.
Trong núi yêu thú ở nạp bảo nang của Bàn Long chân nhân, lục bào lão đầu đếm
được ười hai con yêu thú thất cấp trở lên.
Hiện tại gã lấy ra bốn con thuộc phong hệ.
Bốn yêu thú này khá lớn, bỏ ra là chiến mất nửa gian tĩnh thất, Ngụy Tác biết
Phệ tâm trùng sẽ ăn một lúc mới xong, nếu với bốn con này mà nó chưa tiến giai
thì hôm nay cũng đã quá no, phải đến mai mới tính tiếp, gã dùng tâm niệm sai
Phệ tâm trùng hút não tủy đoạn lấy ra một bộ hài cốt.
Hài cốt này như thanh ngọc, trông giống hình chó, là xương Không động cẩu gã
cướp ở đầm lầy.
Theo lục bào lão đầu, Không động cẩu tuy nghe có vẻ quê mùa nhưng là bát cấp
cao giai yêu thú.
Ngụy Tác cướp được hài cốt này xong thì không xem kỹ, giờ mới mang ra xem có
đủ độ bền để luyện chế Hắc minh cốt quân hay không.
Hắc minh cốt quân luyện chế không khó, lúc tế xuất cùng không cầ dùng chân
nguyên điều khiển, tương đương với không nhiên có thêm một trở thủ, đương
nhiên càng nhiều càng tốt. Có điều nguyên liệu luyện chết khó kiếm vì khi bị
thuật pháp kích phát hoặc va chạm cùng uy năng thuật pháp của địch thủ sẽ phải
chịu lực phản xung không nhỏ, xương dễ bị gãy, Hắc minh cốt quân sẽ tan vỡ
theo, biến thành một dồng xương vụn vô dụng.
Lấy hài cốt Không động cẩu ra, mắt Ngụy Tác sáng lên.
Hài cốt sáng bóng như bích ngọc, không mảy may phá tổn.
“Đinh!” Ngụy Tác búng lên một xương sườn, phát ra tiếng lanh lảnh.
Không hề có dấu vết gì, cảm giác rất chắc chắn.
Hơi trầm ngâm, Ngụy Tác lấy từ nạp bảo nang ra một cây cổ đồng sắc đoản qua
chưa từng sử dụng.
Cổ đồng sắc đoản qua là đồ gã lấy được ở Tiểu Dạ sơn, của một tu sĩ không rõ
thuộc Tụ Tinh tông hay Lạc Nguyệt tông, là linh giai hạ phẩm pháp bảo, do Xích
đồng tinh và Huyền cương luyện chế thành, thai thể pháp bảo rất khá, lưỡi cũng
sắc bén.
Gã cầm lên cắt liên tục vào hài cốt Không động cẩu hạ.
Luyện chế Hắc minh cốt quân không phải chỉ vài chỗ bền chắc là được mà cần mọi
chỗ.
“Đinh!”
Lưỡi đoản qua * lên bộ xương bích ngọc, kêu vang lanh lảnh.
Không chỗ nào có dấu vết gì.
Dù là tinh kim cùng cường độ, một loại chế thành lưỡi dao sắc mà cắt lên loại
kia thì sẽ có vết. Hiện tại hài cốt Không động cẩu lại không sây sát, chứng tỏ
độ bền dai cao hơn nhiều chất liệu đoản qua.
Ngụy Tác lại sáng mắt.
Xích đồng tinh và Huyền cương hợp kim, chất liệu đều rất khá, theo tình hình
này thì hài cốt Không động cẩu ít nhất cũng đạt mức bền chắc như thai thể pháp
bảo linh cấp trung giai.
Đối với Ngụy Tác, đã đủ để luyện chế Hắc minh cốt quân.
Bất quá Ngụy Tác không vừa lòng vì càng hiểu thứ mình nắm trong tay càng hay,
hiểu có thể chịu được uy năng xung kích cỡ nào, khi đối địch sẽ chắc chắn hơn.
Hơi trù trừ, Ngụy Tác lại cầm phù văn tinh kim hắc sắc tiểu đao thủ lên cắt
vào một đốt xương Không động cẩu.
Chỉ cần hài cốt hoàn chỉnh là có thể luyện chế Hắc minh cốt quân. Hiện tại phù
văn tinh kim tiểu đao cũng như phi kiếm cánh cửa, là thứ sắc nhất mà gã có.
“Được lắm!”
Lại đinh một tiếng, xương Không động cẩu không mảy may có vết khiến Ngụy Tác
hớn hở.
Phù văn tinh kim chống nổi cả huyền giai uy năng xung kích, xương Không động
cẩu lẽ nào còn tốt hơn?
Xem ra bộ xương này còn hơn cả Hắc minh cốt quân gã có?
“Đinh”, Ngụy Tác không nén được dùng chân nguyên cuốn phù văn tinh kim tiểu
đao chém lên xương Không động cẩu.
“…”
Vẫn không có dấu vết, xương Không động cẩu bền chắc hơn phù văn tinh kim, Ngụy
Tác không dám tin nữa.
Nếu Lâm Thái Hư không còn tìm kiếm quanh đây, Ngụy Tác chưa biết chừng đã kích
phát Ám hoàng kiếm khí chém thử.
Như thế này mà luyện chế thành Hắc minh cốt quân thì thậm chí có thể dùng làm
thuẫn bài khi cần.
“Đúng là bảo bối!” Ngụy Tác không nén được đi quanh hài cốt, không muốn nhét
vào nạp bảo nang.
“Lão đại, thả tiểu đệ ra, đừng có chỉ nhìn mấy cục xương, coi tiểu đệ như
không khí thế chứ.” Thấy Ngụy Tác cứ sờ mó bộ xương thì Dương chi điểu ấm ức
nói.
“Ngươi?” Ngụy Tác mới nhớ ra nó.
“Dải sáng trong óc tiểu đệ đã rõ rồi.” Dương chi điểu hưng phấn hẳn, hai cánh
vỗ vỗ, “Xem này.”
“Hả?” Ngụy Tác giật giật chân mày.
Rõ ràng, trong linh quang bao quanh Dương chi điểu đột lóe lên hồng sắc quang
hoa.
“Lão đại, tiểu đệ đã đốn ngộ ra phương pháp tu luyện. Có thể hấp nạp thái
dương chân hỏa tu luyện.” Dương chi điểu kiêu ngạo: “Từ hiện tại, tiểu đệ
không còn là chim nữa.”
“Không phải chim thì là cái gì?” Ngụy Tác đã biết, nghe Dương chi điểu nói là
lĩnh ngộ phương pháp tu luyện thì không kinh ngạc nhưng nó bảo từ hôm nay
không còn là chim nữa thì gã ngẩn người.
“Là chim biết tu luyện!” Dương chi điểu kiêu ngạo.
“Thế không phải là chim hả.” Ngụy Tác suýt nữa bổ chửng.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99:[/QUOTE]