Cơ hồ ngay khi Âm Lệ Hoa nghe thấy Ngụy Tác gầm lên, chui vào tử hắc sắc quang
tráo thì lưỡng đạo ngân mang lóe lên trước mặt Hỏa Vân chân nhân và Trần lão
quái.
“A!”
Hỏa Vân chân nhân và Trần lão quái cơ hồ kinh hãi cực độ, trực tiếp tế xuất
kim Đan.
Lưỡng đạo ngân mang đã có thể nhìn rõ, là hai con “Hỗn nguyên ngân oa” nhỏ như
ấu trùng!
Hai con “Hỗn nguyên ngân oa” trông như dịch thể, chưa phải thực thể nhục thân.
“Chát!”
Diệp Linh và bọn Ngụy Tác sởn da gà vì hai làn ngân dịch không chỉ có tốc độ
không tránh được mà uy năng cũng vượt xa đạo giai thượng phẩm pháp bảo! Hỏa
Vân chân nhân và Trần lão quái phát ra kim Đan hà quang và linh quang quang
tráo lập tức bị xuyên qua.
Ngân dịch lóe lên tan vào Hỏa Vân chân nhân và thể nội Trần lão quái.
Không có vết thương, như thể thấm vào.
“A!”
Tiếng gầm đồng thời vang lên từ miệng Hỏa Vân chân nhân và Trần lão quái.
Khác nhau là từ miệng Hỏa Vân chân nhân và nhiều khiếu vị đồng thời phun ra
hắc hồng sắc hỏa sát chi khí, cơ hồ thể nội bốc cháy.
Ngân dịch nhỏ xíu tựa hồ phát hiện không thể sinh tồn tại thể nội Hỏa Vân chân
nhân nên kinh hoàng chạy ra, nhưng bị kim Đan hà quang của lão đốt thành tro.
Bụng Trần lão quái to lên nhanh chóng, kim Đan cũng thu về thể nội, mặt mũi
méo mó như không thể khống chế hành động, lao ra khỏi bạch sắc linh quang
quang tráo.
“Ngụy Tác, sao thế!”
Thấy tình cảnh đó, Âm Lệ Hoa xanh lợt mặt mày kêu lên.
Mới chỉ là màn dạo đầu! Tình cảnh càng kinh hãi hơn xuất hiện.
Trần lão quái văng đi, tám con ngân lân yêu thú tựa hồ đang cuồng nhiệt vây
lấy lão. Lão như thể đã mất thần trí, mắt trợn trắng dã, không còn sinh cơ.
Thân thể lão khô đi nhanh chóng, bụng to lên, không đầy nửa tuần hương thì
chát một tiếng, bụng lão nổ tung.
“A!”
Âm Lệ Hoa bịt miệng.
Bụng Trần lão quái nổ tung, không hề có máu bắn lên mà trong bụng chưa đấy
chất nhầy màu bạc.
Ngân sắc thân ảnh bán nhân bán xà đứng lên khỏi đống chất nhầy màu bạc, lớn
lên với tốc độ kinh nhân, tựa hồ nhục thân và kim Đan của Trần lão quái cho nó
đủ dinh dưỡng.
Sắc mặt Ngụy Tác cực kỳ nkhó coi vì chỉ thoáng sau, “Hỗn nguyên ngân oa” đã
xuất hiện trước mặt gã!
“A! Lần này chúng ta chết chắc! Rơi vào tay yêu thú còn thê thảm hơn vào tay
tu sĩ, chưa biết chừng Dưỡng quỷ quán cũng bị đập!”
“Đều tại Diệp Linh! Y mà không làm rối tung mọi thứ thì chúng ta đâu thế này!”
Lục bào lão đầu cũng kêu loạn xạ trong tai Ngụy Tác.
Ngụy Tác dùng ánh mắt sát nhân nhìn Diệp Linh mặt mũi xanh lét, đồng thời hít
sâu một hơi, kiệt lực lãnh tĩnh lại.
“Hỗn nguyên ngân oa” mới sinh nhỏ bằng một nửa con trong tử hắc sắc tinh trụ,
chỉ là yêu thú non.
Nhưng yêu thú mới sinh chỉ cao hơn Ngụy Tác một cái đầu đã thể hiện rõ khí thế
khó tưởng tượng của bát cấp yêu thú.
Ngân lân yêu thú trông như nữ tu diễm lệ trần trụi đã tạo cho người ta uy thế
kinh nhân, thư tính yêu thú này có yêu khí tựa hồ hơn cả “Hỗn nguyên ngân oa”,
thực lực trước mắt tất không kém.
So ra thì khí chất trời sinh đó chỉ nhìn là nhận ra. “Hỗn nguyên ngân oa” so
với nữ hoàng thì có vẻ nó mới là hoàng giả chân chính, còn nữ hoàng ngân lân
yêu thú chỉ là thị thiếp.
“Hỏa Vân tiền bối, có sao không?”
Tử hắc sắc quang tráo bảo vệ Diệp Linh và bọn Ngụy Tác đã tan vỡ, Hỏa Vân chân
nhân mặt mũi nhợt nhạt, thân thể thậm chí tạo cho người ta cảm giác kiệt quệ.
“Thiêu đốt không ít chân nguyên, khí huyết, tổn thất một chút tu vi.” Hỏa Vân
chân nhân lạnh giọng: “Tạm thời vẫn thi pháp được.”
Hỗn nguyên ngân oa đứng trên thi thể Trần lão quái tạo cho người ta cảm như ảo
giác.
Chúng nhân chưa thấy tu sĩ thô kệch của Hỏa Hoàng cung chết nên không dám tin
một Kim Đan cảnh cự đầu lại mất mạng như thế.
Nhưng Hỗn nguyên ngân oa mới sinh lại như cao giai tu sĩ đang nhìn đê giai tu
sĩ, nhạt nhẽo bọn Ngụy Tác.
Yêu thú quỷ dị này tựa hồ không vội đối phó bọn gã.
Nữ hoàng yêu thú lại với tu thế quyến rũ đến trước ngân lân yêu thú. Tiếp đó
nó cúi xuống, xoay mông vào Hỗn nguyên ngân oa! Cũng như nữ tu tại địa lăng
Thanh Phong lăng, bị Lưu Tam Pháo uy hiếp thì bày ra tư thế lôi cuốn!
Hỗn nguyên ngân oa không hề khách khí giơ dương vật trực tiếp cắm vào giao
hợp!
“Chát, chát, chát!”
Tình cảnh vừa quỷ dị, vừa thập phần dâm mị.
Bảy yêu thú còn lại như thị vệ vây quanh Hỗn nguyên ngân oa và nữ hoàng yêu
thú, thần sắc cực kỳ cẩn thận, còn khẩn trương hơn bình thường, tựa hồ sợ ai
đó đánh lén cả hai.
Ngụy Tác giật giật chân mày, không rõ nghĩ gì, vỗ lên nô thú đại thả Phệ tâm
trùng ra.
“Ta biết rồi!”
Lục bào lão đầu đột nhiên như tỉnh mộng hô lên, “Ngân lân yêu thú này có lẽ do
Hỗn nguyên ngân oa và Lam diện tu la tạp giao thành, nên ta không biết!”
“Hỏa Vân tiền bối.” Lục bào lão đầu nói vậy, Ngụy Tác bình tĩnh như thường hỏi
Hỏa Vân chân nhân, “Hùng tính yêu thú bị thương trong tay các vị?”
Hỏa Vân chân nhân hơi ngẩn ra, nhìn con ngân lân yêu thú vai trái máu thịt bầy
nhầy, lắc đầu: “Lão phu và Trần lão quái tịnh không đả thương yêu thú này.”
Hỏa Vân chân nhân nói vậy chi hậu, Ngụy Tác mục quang lóe liên tục, không rõ
nghĩ gì.
Đối đầu với ngần ấy yêu thú, lại không còn Trần lão quái, phe Ngụy Tác không
dám ra tay, chỉ mặc kệ nhìn yêu thú cảo lộ.
Chỉ là sau một chốc, hai con yêu thú dừng động tác dâm mị. Hỗn nguyên ngân oa
không khác gì lúc trước nhưng yêu thú như nữ tu diễm lệ trần trụi thì bụng to
lên như mang thai, có điều bản thể không hề suy kiệt, không như Trần lão quái,
hồn chân nguyên và khí huyết bị biến thành dưỡng chất rồi sau đó bị phá thể.
“Nó làm thế để bảo đảm để lại mầm giống!” Hỏa Vân chân nhân băng hàn nói.
“Không xong!”
Quan sát kỹ thần sắc yêu thú, Ngụy Tác đột nhiên biến hẳn sắc mặt.
Ánh mắt Hỗn nguyên ngân oa dừng lại trên tử hắc sắc tinh trụ trong bạch sắc
linh quang quang tráo. Trừ nữ hoàng ngân lân yêu thú, bảy con còn lại, yêu Đan
đều bắn ra ngân sắc quang mang!
Bảy viên yêu Đan rực ngân sắc quang mang, tụ thành một ngân sắc quang trụ cực
lớn.
“Chát!”
Ngân sắc quang trụ như gõ chuông, xung kích bạch sắc linh quang quang tráo,
tiếng nổ kinh thiên động địa vag lên, ngân sắc quang trụ tựa hồ hơi co lại,
xuyên qua bạch sắc linh quang quang tráo, mục tiêu không phải bọn Ngụy Tác mà
là tử hắc sắc tế đàn.
Chúng nhân biết không thể tránh khỏi đại chiến!
Dù là Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa hay Hỏa Vân chân nhân hoặc Diệp Linh, hiện tại đều
nhận ra bạch sắc linh quang quang tráo có tác dụng trở ngại nhất định đối với
uy năng thuật pháp của yêu thú. Tế đàn hoặc tinh trụ vạn nhất bị đánh sập thì
chưa biết chừng sẽ có hậu quả gì. Nên dù ai nghĩ thế nào thì giờ cũng đành dốc
sức chống lại.
“Oành!”
Hỏa Vân chân nhân, Diệp Linh, Âm Lệ Hoa – kim Đan của ba tu sĩ Kim Đan kỳ rực
hà quang, nghênh đón ngân sắc quang trụ.
Cả ba dốc toàn lực, ba đạo hào quang chống lại ngân sắc quang trụ kinh rợn,
linh khí bên ngoài ba tu sĩ Kim Đan kỳ rúng động, tựa hồ tan vỡ bất cứ lúc
nào.
Ngụy Tác nghiến răng, mặc kệ việc thi triển pháp bảo khác, trực tiếp tựu kích
phát Thanh tác ngân pháp trượng.
Hôi hắc sắc quang hoa trùm lên Hỗn nguyên ngân oa và nữ hoàng yêu thú bụng to.
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99: