Thông Thiên Chi Lộ

Chương 336: Đoạt tinh tủy

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Bảy con yêu thú tương đương với bảy tu sĩ Kim Đan kỳ đồng thời liên thủ đối
phó tu sĩ tại trường.

Thư tính yêu thú trông như nữ tu diễm lệ trần trụi không phun yêu Đan, trên
mình rực ngân sắc quang diễm, khí tức còn đáng sợ hơn cả kim Đan.

Yêu thú này không chỉ có thực lực của tu sĩ Kim Đan nhất trọng!

“Nhiều yêu thú quá! Tụ lại mới chống nổi!”

Thấy tám con yêu thú đồng thời động thủ, Trần lão quái rút lên, nhảy vào phía
sau bạch sắc linh quang quang tráo. Thân ảnh vừa động, Hỏa Vân chân nhân cũng
bám theo.

Trần lão quái và Hỏa Vân chân nhân nhanh chóng bỏ chạy, Ngụy Tác vốn không
định vào bạch sắc linh quang quang tráo cũng nghiến răng gật đầu với Cơ Nhã và
Âm Lệ Hoa, thu Dương chi điểu vào bảo nang trung, rồi lướt vào. “Hỏa Vân tiền
bối, xin cho mượn nô thú đại”, đoạn gã không thả Dương chi điểu ra mà bảo Hỏa
Vân chân nhân.

Hỏa Vân chân nhân mặt mũi cực kỳ khó coi tựa hồ không tính gì đến một nô thú
đại mà phất tay ném cho gã. Thân ảnh Ngụy Tác loáng lên rời bạch sắc linh
quang quang tráo, thu Phệ tâm trùng vào nạp bảo nang rồi quay lại bạch sắc
quang tráo, đứng cạnh Âm Lệ Hoa cùng Cơ Nhã.

Cộng thêm nữ hoàng thư tính yêu thú, tám con ngân lân yêu thú đáng sợ đều vào
đai điện khổng lồ, trừ nữ hoàng thư tính yêu thú còn có phần nhu hòa thì bảy
con còn lại đều cười nửa miệng lạnh lẽo, tạo cảm giác áp bức cực độ.

Nhưng chúng không phát ngân sắc quang trụ oanh kích.

“Ngươi định làm gì?”

Ngụy Tác đột nhiên gầm lên.

Không biết vì sao, từ lúc vào bạch sắc linh quang quang tráo, gã không chú ý
đến yêu thú quái dị ở ngoài mà luôn quan sát tử hắc sắc bình đài sau lưng cùng
tinh trụ phong ấn Hỗn nguyên ngân oa. Nghe gã gầm lên, Trần lão quái và Hỏa
Vân chân nhân cùng Âm Lệ Hoa mới phát hiện Diệp Linh đã đến trước tử hắc sắc
tinh trụ, tựa hồ định lấy cây năm kim sắc hàng ma xử linh quang cực nồng.

Hiện tại đến gần nhìn rõ, mũi ba cây hàng ma xử là ba cạnh, đuôi hình tròn, vẽ
đầy phù băn hình cát tường bảo thụ và bạch tượng, cực kỳ cổ kính.

Diệp Linh lại cầm tử hắc sắc cổ phù đặc biệt, ở nơi khác dù dồn chân nguyên
vào cũng không hề phản ứng thì lại tự động ánh lên quang hoa, tựa hồ cảm ứng
kỳ diệu với tế đàn và tử hắc sắc tinh trụ.

“Ta định làm gì không phải quá rõ rồi hả?” Ngụy Tác quát to nên chúng nhân
nhìn hết lên mình y, Diệp Linh nhìn Ngụy Tác, thần sắc âm độc lóe lên, cười
lạnh: “Với thực lực của đàn yêu thú này dù chúng ta liên thủ cũng không chống
nổi, thắng được cũng trả giá đắt, hai ba người sống sót là may lắm rồi. Năm
pháp bảo này, uy năng đều đạo giai trung phẩm trở lên, rất có khả năng là đạo
giai thượng phẩm pháp bảo. Lấy ra đối phó yêu thú, phần thắng sẽ tăng lên. Giờ
mà ngươi còn bảo ta yêu thú còn sống để ngăn ta lấy bảo vật hả?”

“Đúng thế, ta lo như vậy!” Ngụy Tác lại lùng nói, “Lẽ nào ngươi không phát
giác yêu thú tựa hồ đợi chúng ta lấy chúng ra?”

“Ngụy tiểu hữu biết yêu thú này?” Ngụy Tác nói vậy, Hỏa Vân chân nhân nhãn
quang lóe lên, chen lời.

“Yêu thú này là Hỗn nguyên ngân oa, bát cấp yêu thú, thực lực ngang với tu sĩ
Kim Đan ngũ trọng.” Ngụy Tác gật đầu, lạnh lùng nói, mục quang vẫn nhìn chằm
chằm vào Diệp Linh, tựa hồ Diệp Linh làm gì là gã sẽ ngăn cản.

“Bát cấp yêu thú!” Trần lão quái và Hỏa Vân chân nhân cùng nín thở, nhìn bạch
sắc linh quang quang tráo, ngân lân yêu thú tựa hồ đang đợi, cả hai liền tỏ vẻ
trù trừ.

“Hoang đường! Đàn yêu thú rõ ràng e dè uy năng bạch sắc linh quang quang tráo
và pháp trận bố trí trên tế đàn.” Diệp Linh hừ lạnh khinh miệt: “Đừng bảo
người Âm Thi tông bênh nhau, Hỏa Vân chân nhân, các hạ thử xem yêu thú này còn
sinh cơ gì không?”

Hỏa Vân chân nhân không đáp, thần thức quét vào mấy lần.

Đoạn nhìn Ngụy Tác rồi nhìn Diệp Linh: “Năm pháp bảo này phân phối thế nào?”

Hỏa Vân chân nhân có vẻ cũng nghi ngờ khi nghe Ngụy Tác nói và nhìn bố trí
quanh tế đàn khá quỷ dị, nhưng thần thức quét vào cũng không phát hiện yêu thú
trong tử hắc sắc tinh trụ có sinh cơ, tình thế này lão cũng tán đồng lấy năm
món ít nhất cũng là đạo giai trung phẩm pháp bảo ra, giờ phải tính đến cách
chia chác với Diệp Linh.

“Trần sư huynh, Âm sư muội, tính sao?” Diệp Linh không thèm nhìn Ngụy Tác mà
hỏi Trần lão quái và Âm Lệ Hoa.

“Theo tình hình này đành mạo hiểm xem sao.” Trần lão quái gật đầu.

“Ngụy Tác, không ngăn được đâu. Hiện tại dù thư thư đứng về phía đệ cũng không
ngăn họ lấy bảo vật được, đành bàn việc chia chác xem sao.” Âm Lệ Hoa truyền
âm cho Ngụy Tác, thấy gã sầm mặt nhưng không phản đối thì đứng lên thay, “Chư
vị đều tán đồng thì cũng ta đành tề tâm hiệp lực thử xem sao.”

“Ta xem qua rồi, không phải là một bộ.” Âm Lệ Hoa nói thế, Diệp Linh mặt mũi
lạnh tanh giơ tử hắc sắc cổ phù: “Ta vào đây đầu tiên, chỉ có cổ phù này thì
uy năng tử hắc sắc tinh trụ mới không ngăn tu sĩ đến gần. Nên ta lấy hai món,
Hỏa Vân chân nhân, Trần sư huynh, Âm sư muội, các vị là tu sĩ Kim Đan cảnh mỗi
người một món, thế nào?”

Diệp Linh nói vậy, hoàn toàn không tính đến Ngụy Tác.

Âm Lệ Hoa mục quang khẽ đảo, chưa kịp nói gì thì Hỏa Vân chân nhân lên tiếng:
“Diệp đạo hữu chia như thế không ổn. Ngụy tiểu hữu đưa ra nghi ngờ vì để an
toàn. Với thực lực của tiểu hữu cùng Cơ Nhã đạo hữu mà không được chia gì thì
không ổn.”

“Không sai.” Âm Lệ Hoa thấy Hỏa Vân chân nhân lên tiếng vì Ngụy Tác thì phụ
họa: “Y cũng có cổ phù.”

“Ngụy Tác, ta thấy y tuyệt đối không chia cho ngươi. Xem ra họ không hiểu gì
về Hỗn nguyên ngân oa và tinh tủy. Bố trí ở đây là Vân Giới tông phong ấn yêu
thú nhằm ấy tinh tủy. Ta tuy không biết tinh tủy có bao nhiêu dược lực, nhưng
nghe nói linh khí thập phần kinh nhân, chưa biết chừng sẽ đề thăng tu vi cho
ngươi.” Giọng lục bào lão đầu vang trong tai Ngụy Tác, “Tìm cách lấy cho được
tinh tủy.”

Ngụy Tác không hề đổi sắc, cố ý lạnh lùng nhìn ngân sắc tinh tủy dưới tử hắc
sắc tinh trụ: “Hiện tại tình thế bức bách, mỗ thấy ngân sắc tinh thạch ở kia
có vẻ linh khí bất phàm, huyền ảo lắm. Mỗ cùng Cơ Nhã chỉ cần một món pháp
bảo. Diệp đạo hữu thấy như thế mỗ thiệt thì phân chia thêm ngân sắc tinh
thạch, mỗ không có ý kiến.”

“Đừng nói ngươi hiểu yêu thú này, biết ngân sắc tinh thạch không có giá trị
gì. Dù có gì huyền diệu, đối với ta cũng vô dụng.” Diệp Linh cười lạnh: “Ngươi
chỉ tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng, dù có pháp bảo lợi hại thì uy lực thi triển
cũng không bằng bọn ta, chi bằng người lấy thêm ngân sắc tinh thạch.”

“Đừng khinh người quá!” Ngụy Tác ra vẻ âm lạnh, “Ta và Âm Lệ Hoa có Hồn khế bí
pháp ràng buộc, ta đối địch với ngươi thì dù ngươi giết được ta mà không tổn
thương nhưng không có ta và Âm Lệ Hoa, ngươi an toàn thoát khỏi đây sao? Chưa
biết chừng sẽ ôm pháp bảo bồi táng! Thậm chí ngươi còn chưa rõ uy năng chân
chính của pháp bảo. Biết đâu đạo giai trung phẩm pháp bảo là cùng!”

Ngụy Tác nói vậy, Hỏa Vân chân nhân và Trần lão quái biến sắc. Đích xác, bây
giờ không nói đến tổn thất hai người, dù chỉ tổn thất mình Ngụy Tác thì khả
năng rời khỏi đây ít đi mấy phần ngay.

“Ngụy tiểu hữu, Diệp đạo hữu, xin lấy đại cục làm trọng, cấm chế nơi này quỷ
dị như thế, dù một bên thắng thì động khởi cũng chưa biết chừng sẽ bị uy năng
cấm chế ảnh hưởng, không ai thoát được.” Hỏa Vân chân nhân nhấn mạnh.

“Y đã ước chiến với mỗ, nếu pháp bảo này có uy năng thật sự là đạo giai thượng
phẩm, khi giao chiến mà y đột nhiên đánh lén thì mỗ chắc gì chống nổi, thập
phần nguy hiểm.” Diệp Linh cười lạnh bảo Hỏa Vân chân nhân, “Không phải thế
thì mỗ sẽ cho y một món. Đổi lại là Hỏa Vân đạo hữu chắc cũng không làm việc
nguy hiểm như thế.”

“Cái gì? Ước chiến?” Nhìn Ngụy Tác mặt mũi lạnh lùng, có vẻ không chịu nhượng
bộ, lại nhìn đàn ngân lân yêu thú, Hỏa Vân chân nhân biến sắc mấy lần, nghiến
răng: “Ngụy tiểu hữu! Nể mặt lão phu mà nhượng bộ được không, Dương chi điểu
coi như tặng cho tiểu hữu. Nếu lấy được yêu thú trong tử hắc sắc tinh trụ hoặc
giết được đàn yêu thú ở ngoài, khi chia sẽ thêm phần cho tiểu hữu, được
chăng?”

“Được! Hỏa Vân tiền bối, đã vậy tại hạ đành nể mặt. Nhưng ngân sắc tinh thạch
có vẻ hữu dụng, tại hạ lấy hết, được không?” Ngụy Tác nghiến răng nhìn Diệp
Linh, tỏ vẻ hung hăng.

“Tất nhiên khả dĩ.” Hỏa Vân chân nhân quét thần thức, gật đầu.

Trần lão quái và Diệp Linh không hề dị nghị, họ đã quét thần thức vào tinh
thạch nhưng không thấy nguyên khí hay uy năng đặc biệt, tựa hồ là thượng phẩm
linh thạch bình thường.

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận