Thông Thiên Chi Lộ

Chương 291: Tao ngộ

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

Thanh đồng sắc hoàn trạng biến thành chiếc vòng có đường kính ba trượng, bị
đơn dịch của Ngọc cốt yêu long phong bế, rơi xuống đất.

Phun ra ngụm đơn dịch xong, Ngọc cốt yêu long bực mình, há miệng phun ra một
viên yêu đơn trắng trẻo nhẵn nhụi lớn cỡ nắm tay, trông như dương chi bạch
ngọc.

Đơn dịch lấp lánh như thủy tinh từ viên yêu đơn chảy ra, ngưng kết thành mũi
dùi nhọn.

Tuy không nghe thấy thanh âm nhưng phía trước yêu đơn xuất hiện âm bạo hình
trôn ốc, uy lực xem ra không kém gì Âu Nhiên Mạnh phối hợp với thuật pháp thi
triển liêm đao pháp bảo.

Viên yêu đơn trực tiếp bổ vào bọn Doãn Đạo Tiền, phía dưới lại sôi lên, một
làn gió tanh như ngọn núi vao vào thanh sắc quang tráo phía ngoài.

Tu sĩ Phân niệm cảnh có thể đồng thời thi triển hai món pháp bảo, lục cấp cao
giai yêu thú cũng có thể đồng thời phát ra lưỡng đạo thuật pháp.

Thấy yêu đơn Ngọc cốt yêu long và làn gió tanh phía dưới lại oanh kích vào
thanh sắc quang tráo bên ngoài bọn Doãn Đạo Tiền, trong tay Trịnh Uyên Đồ đột
nhiên lóe lên bạch quang, bạch sắc quang trụ bao lấy bốn người rồi cả bốn tan
biến, nội đơn Ngọc cốt yêu long lại va với làn gió tanh.

Thủy tinh quang hoa bên ngoài Ngọc cốt yêu long hơi lắc lư, tựa hồ không dễ
chịu.

Đồng thời, bốn tu sĩ Tử Vi tông, xuất hiện sau Ngọc cốt yêu long hơn bốn mươi
trượng.

Trịnh Uyên Đồ cầm một món pháp bảo bản thể vàng nhạt nhưng lấp lánh bạch sắc
quang hoa, trông như bảo tháp.

“Thuấn di pháp bảo!”

Có tu sĩ trên mặt biển kinh hô thành tiếng.

Sắc mặt Hiên Viên lão tổ khó coi hơn mấy phần, trong cái kiệu cách sau lưng
ông ta không xa, Cơ Nhã vốn rất yên tâm với biểu hiện của Ngụy Tác mà cũng phi
thường khẩn trương.

Hiện tại bốn tu sĩ Tử Vi tông tụ lại, tương đương với một tu sĩ Kim đơn kỳ tọa
trấn, thêm thuấn di pháp bảo thì trừ phi dùng thuật pháp và pháp bảo có phạm
vi khống chế rộng không thì không thể đánh trúng.

Trong lam sắc quang mạc, Ngọc cốt yêu long chưa kịp phản ứng, Doãn Đạo Tiền đã
mặt mũi lạnh tanh vung tay phát ra thanh sắc phong nhận và pháp bảo như mũi
dùi nhọn đồng thời đánh vào nó.

Lần này, thủy tinh quang tráo bên ngoài Ngọc cốt yêu long lóe lên rồi tan
biến.

Thanh sắc phong nhận và pháp bảo hình mũi dùi lại cắt một vết dài và một lỗ
thủng lớn trên lưng Ngọc cốt yêu long. Thủy tinh quang tráo tan biến, hơn ba
mươi đạo lam sắc quang trụ xung kích lên mình Ngọc cốt yêu long khiến nó run
lên.

Bình thường chỉ có Ngọc cốt yêu long bắt nạt kẻ khác chứ đã bao giờ bị bắt
nạt, giờ nếm đòn thì yêu đơn của nó quay lại, đơn dịch rải ra, tựa hồ định
nhất tề phong ấn cả bốn đối thủ.

bạch quang lóe lên, bốn tu sĩ Tử Vi tông lai biến mất rồi xuất hiện phía trước
Ngọc cốt yêu long.

Ngọc cốt yêu long ngoái lại, phong nhận khổng lồ và một đạo hắc quang đổ thẳng
vào mồm nó.

Đôi mắt như ngọc của Ngọc cốt yêu long lồi lên, như bị đổ nước vào cổ họng.

“Ngọc cốt yêu long xong rồi!”

Thấy thế, tuyệt đại đa số tu sĩ tại trường đều này ra ý nghĩ này.

Quả nhiên, không cho Ngọc cốt yêu long cơ hội hoàn thủ, bạch quang lóe lên,
bốn tu sĩ Tử Vi tông lại xuất hiện trên lưng nó.

Thanh sắc phong nhận khổng lồ chém vào cổ Ngọc cốt yêu long.

Ngọc cốt yêu long gầm lên thê thiết, vô số đơn dịch trên yêu đơn phun ra như
phong ấn toàn bộ khu vực quanh đây.

Bạch quang lóe lên, bốn tu sĩ lại xuất hiện phía dưới bụng Ngọc cốt yêu long,
thanh quang lóe lên, máu từ cằm nó tràn ra.

Đơn dịch của Ngọc cốt yêu long là khắc tinh của pháp bảo, uy lực thuật pháp
cũng tương đương với Kim đơn cảnh nhất trọng tu sĩ, nhưng gặp phải thuấn di
pháp bảo này thì lực khí đầy mình cũng không đánh trúng đối thủ.

Gần như đơn dịch đã phun ra, lại dính đòn nặng, Ngọc cốt yêu long vô địch cũng
không chịu nổ, thân thể khổng lồ từ trên không rơi xuống.

Thanh quang từ tay Doãn Đạo Tiền tràn ra, ngưng thành thủ đao hơn mười trượng
chém xuống, đạo thuật pháp này có uy lực còn hơn cả thanh sắc phong nhận y thi
triển trước kia, định cắt đầu Ngọc cốt yêu long.

Thân thể Ngọc cốt yêu long cứng lại rồi hoàn toàn bất động. Doãn Đạo Tiền vung
tay hút yêu đơn Ngọc cốt yêu long.

Lục cấp cao giai yêu thú bị bốn tu sĩ Tử Vi tông ung dung hạ sát!

“Tử Tinh sư tổ nói không sai, với Như ý linh lung tháp và lưỡng vị sư huynh
liên pháp, giết Ngọc cốt yêu long đích xác rất dễ.” Tu sĩ họ Kỳ chấn kinh
nhưng vẫn đọc ra những lời Chương Vô Cực mặt rỗ nói.

Nghe thế, Tử Tinh chân nhân tỏ rõ thần sắc đắc ý.

“Xem kịch lâu như vậy rồi, nên ra đi.” Doãn Đạo Tiền nắm lấy yêu đơn Ngọc cốt
yêu long đột nhiên nói với vách núi đối diện.

“Cái gì! Lẽ nào ở đây có người?”

Tu sĩ trên mặt biển đều trợn tròn mắt.

Trên vách đá đối diện, hoàng quang lóe lên, một viên đá rớt xuống, xuất hiện
một tu sĩ mặc áo vàng sậm, mặt mày nhợt nhạt.

Nhìn rõ tu sĩ này, nhiều tu sĩ trên mặt biển đều dồn mục quang vào Hiên Viên
lão tổ.

Tu sĩ này chỉ có tu vi Chu thiên cảnh tứ trọng, lại là tu sĩ Hải Tiên tông.
Trông y rõ ràng đại họa lâm đầu, nào có chuyện xem kịch, số y cực xui, vốn
định ẩn mình ở vách đá này, không ngờ đúng chỗ Tử Vi tông chọn trước.

“Ta tưởng ai, hóa ra đệ tử Hải Tiên tông.” Doãn Đạo Tiền cười lạnh, “Nể tình
chúng ta vô oán vô cừu, chỉ cầ ngươi giao hết ra, chúng ta sẽ chừa cho đường
sống.”

Tu sĩ Hải Tiên tông này do dự một chốc, ném nạp bảo nang cho Doãn Đạo Tiền.

“Hảo.” Tiếp lấy nạp bảo nang, thần thức quét qua, nụ cười lạnh lùng hiện trên
môi Doãn Đạo Tiền, “Giờ thì ngươi chết được rồi.”

“Ngươi… ” Tu sĩ Hải Tiên tông kinh giận tột bậc, chỉ kịp lùi lại năm, sáu
trượng, một đạo thanh sắc phong nhận khổng lồ đã chém tới.

“Y quá âm hiểm giảo trá, giết thì giết, đối phó tu sĩ kém mình ngần ấy mà y
còn giở trò này.”

Nhiều tu sĩ trên mặt biển thấy vậy lắc đầu.

Thấy tu sĩ Hải Tiên tông này hai tay trống không, pháp khí đã giao hết rồi, tu
vi của y khẳng định không cách nào chặn nổi Doãn Đạo Tiền.

Tu sĩ Hải Tiên tông sắp bị đạo thanh sắc phong nhận cắt đôi.

Hoàng quang đột nhiên từ phía sau tu sĩ Hải Tiên tông bắn tới chấn tan thanh
sắc phong nhận.

“Ai?” Doãn Đạo Tiền quát to.

“Nhĩ muội yêu!”

Như hồi đáp y, mặt biển đột nhiên bùng lên tiếng hô kinh thiên động địa.

Hoàng quang đó là phi kiếm cánh cửa của Ngụy Tác!

Hai trưởng lão Minh Nguyên tông ngẩn ra rồi phản ứng, hướng chiết quang pháp
kính sang, mọi tu sĩ vừa kêu nhĩ muội yêu đều thấy Ngụy Tác mặc áo xanh đứng
trong một khu rừng.

“Ngụy trưởng lão” không rõ từ lúc nào đã lần đến đây.

“Đi trước đi, để ta chặn họ.” Ngụy Tác tựa hồ ngó lơ Doãn Đạo Tiền, trực tiếp
nói với tu sĩ Hải Tiên tông.

“Muốn chạy, không dễ thế đâu?” Doãn Đạo Tiền cười lạnh, bạch quang lóe lên,
thân ảnh bốn người tan đi, xuất hiện ở cách sau lưng tu sĩ Hải Tiên tông đang
liều mạng chạy lùi không xa.

Bọn Doãn Đạo Tiền co rút tròng mắt, phía trước chợt bay ra mấy chục yêu thú.

Tràn về phía bọn y toàn là yêu thú phẩm giai ngũ cấp trở lên!

Mấy chục yêu thú ngũ cấp trở lên nhất tề phát động công kích, e rằng tu sĩ Kim
đơn kỳ thật sự cũng toi mạng!

“A!”

Thấy ngần ấy yêu thú lao đến, Trịnh Uyên Đồ kinh hãi kêu to, cơ hồ bất giác
kích phát thuấn di pháp bảo, bạch quang lóe lên, lùi lại mấy chục trượng.

“Đối phương sao lại khống chế được ngần ấy cao giai yêu thú!”

“Nghĩ hình Ảo quang phù!” Bốn tu sĩ Tử Vi tông vốn định bỏ chạy nhưng thấy
hoàng bào tu sĩ Hải Tiên tông kinh hãi lướt qua một con yêu thú mà chỉ dấy lên
gợn sóng thì cả bốn hiểu ngay

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-
Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh
hơn nào :99: :99:

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận