Thông Thiên Chi Lộ

Chương 282: Đen quá!

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“Trò gì đây?”

Cá cược tăng thêm, Hải liệp đại hội lập tức bắt đầu, chín trưởng lão của ba
tông môn men theo vòng ngoài Hắc Mộc quần đảo bố trí cấm chế. Đệ tử hai tông
môn còn lại đều lạnh lùng, ra vẻ quyết thắng lợi, sát khí đằng đằng như muốn
giết sạch đệ tử tinh anh của đối phương, duy có phía Hải Tiên tông đề xuất món
cược hai trăm vạn linh thạch quá thấp, sau khi Hiên Viên lão tổ bảo, “Có gì
cần dặn thì dặn đi”, mười tu sĩ trẻ tuổi chuẩn bị tham gia Hải liệp đại hội có
đến bảy, tám người chân tình lưu lộ, khóc lóc ngay.

“Sư huynh, nếu lần này đệ không về, dưới bồ đoàn đệ tu luyện có một túi linh
thạch.”

“Sư đệ, vạn nhất sư huynh gặp bất trắc, nhớ khuyên sư muội, mau tìm đạo lữ
song tu khác.”

“Sư huynh, kỳ thực có việc đệ chưa cho huynh biết. Người mấy năm trước xem
trộm Liêu sư muội tắm là đệ, khiến cho ai cũng tưởng là huynh.”

“…”

Chuyện gì đây hả?

Các tu sĩ không ngại vạn dặm xa xôi đến xem náo nhiệt đều tắt tiếng, cá cược
này do Hiên Viên lão tổ đề xuất, theo lý Hải Tiên tông phải có vũ khí bí mật
mới đúng, sao lại như dặn dò di ngôn thế này.

Càng đặc biệt là trong mười tu sĩ trẻ tuổi của Hải Tiên tông, thanh sam tu sĩ
mi thanh mục tú duy nhất có tu vi Phân niệm cảnh nhất trọng hô to về phía sau,
“Vợ ngoan, ta yêu nàng, đợi ta về nhé.”

Nghe tu sĩ này kêu vậy, tu sĩ đứng xem đều thầm kêu lên như vậy, chết thì cứ
chết, còn kêu gào cái gì. Cả Hiên Viên lão tổ tu vi còn cao hơn Tử Tinh chân
nhân và Lý Minh Hà nghe thấy tu sĩ này kêu thế thì cũng dở khóc dở cười.

Cơ Nhã ngồi trong kiệu hơi đỏ mặt, lòng ngọt lịm.

Ngụy Tác tuy trước đây thường mặt dày với nàng nhưng giờ trước mặt mấy nghìn
tu sĩ mà gã nói vậy thì khác hẳn.

“Nghiệm cốt linh!”

Trưởng lão Minh Nguyên tông mặc pháp y trắng ngần cũng không chịu nổi, cả lão
cũng hoài nghi do Hải Tiên tông giở trò, mình chết thì cũng kéo theo một tông
môn khác chết chìm theo, không cách nào vào Tây hải săn yêu thú.

Tiếng quát băng lãnh vang lên, trưởng lão Minh Nguyên tông mặt đỏ, khí thế phi
phàm vung tay phát ra bạch sắc lăng hình tinh trụ.

Cây lăng hình tinh trụ cao bằng người thật đầy phù văn huyền ảo như sóng nước,
quang hoa lấp lánh.

“Bắt đầu thôi!”

Minh Nguyên tông tông chủ Lý Minh Hà âm hiểm giảo trá không buồn nhướng mắt
lên nói.

Mười tu sĩ Minh Nguyên tông chuẩn bị tham gia Hải liệp đại hội, nối nhau đặt
tay lên pháp khí đó, thiên tài tu sĩ Âu Nhiên Mạnh đang nổi đình nổi đám, tạo
cho người ta cảm giác bất khả nhất thế, địa vị rõ ràng cao hơn đệ tử khác,
ngạo nghễ xếp cuối.

Trong mười đệ tử Minh Nguyên tông có sáu người đặt tay lên pháp khí, bạch sắc
lăng hình tinh trụ phát ra lục sắc quang hoa nhàn nhạt. Bốn người còn lại lúc
đặt tay lên tinh trụ, trừ lục quang thì còn có màu sắc khác, có người màu đỏ,
có người màu lam, khi Âu Nhiên Mạnh đặt lên thì có thanh sắc và kim sắc quang
hoa. Thấy thế tu sĩ trên mặt biển đều chắc lưỡi.

Vừa dùng Vọng khí thuật quan sát tu vi của họ, Ngụy Tác lén hỏi Hiên Viên lão
tổ, “màu sắc khác nhau là sao?”

Hiên Viên lão tổ truyền thanh giải thích: “Đây là Giám đồ tinh trụ của Minh
Nguyên tông truyền thừa lại, sử dụng khi Minh Nguyên tông khai sơn thu đồ, thu
đệ tử mới. Có thể giám định tuổi thật và linh căn thể chất. Kể cả linh căn thể
chất khó phát hiện thì cũng có thể dùng pháp khí này tra xét ra, không lỡ mất
mầm non tu luyện tốt. Hiện tại tuổi thật không quá bốn mươi thì là lục quang,
vượt thì là bạch quang sáng lòa. Giữa quang hoa là linh căn. Hồng sắc là hỏa
linh căn, thanh sắc không phải mộc linh căn thì là phong linh căn, lam sắc là
thủy linh căn. Âu Nhiên Mạnh có tới hai màu vì y là song hệ, phong, lôi lưỡng
hệ linh căn.”

“Xem ra Tử Vi tông lần này định lật đổ Minh Nguyên tông. Lão tổ, hắc quang là
chuyện gì vậy?” Người Minh Nguyên tông được chứng thực không quá tuổi, bạch
sắc lăng hình tinh trụ lại được trưởng lão Minh Nguyên tông đẩy đến chỗ đệ tử
Tử Vi tông. Đệ tử Tử Vi tông lẳng lặng đặt tay lên. Trong mười đệ tử Tử Vi
tông có tám là linh căn tu sĩ, màu sắc khác nhau. Ngụy Tác thập phần kỳ quái
vì có một tu sĩ lúc đặt tay lên, trừ lục quang đúng tiêu chuẩn thì lăng hình
tinh trụ còn ánh lên hắc quang nhàn nhạt.

“Đây là quang hoa phát ra của kẻ đã tiết nguyên dương.” Hiên Viên lão tổ giải
thích. “Càng nhiều thì màu càng đậm.”

Tiết nguyên dương?

Ngụy Tác ngẩn người, rồi kịp phản ứng, không phải cảo lộ sao? Nhiều loại công
pháp yêu cầu lúc mới tu luyện có nguyên dương chi thân. Có cả những công pháp
dùng nguyên dương chi thân tu luyện sẽ nhanh hơn người từng cảo lộ, Minh
Nguyên tông luyện chế pháp khí này quả thật chu đáo, thứ tạm coi là tư chất đó
cũng tính đến.

Thoáng sau, trưởng lão Minh Nguyên tông đó đưa tay, lăng hình tinh trụ đến
trước mặt Hiên Viên lão tổ và Ngụy Tác.

Thấy những đệ tử Hải Tiên tông khác còn đang ì xèo, Ngụy Tác hiếu kỳ đặt một
tay lên.

Ngụy Tác chỉ thấy mát tay chứ không có cảm giác đặc biệt gì nhưng lăng hình
tinh trụ phát ra lục quang như bình thường đoạn phía trong trở nên đen ngòm,
như mặc ngọc, màu đen này không cách nào hình dung được bằng lời lẽ.

“Hả! Đen quá!”

Mấy nghìn tu sĩ trên mặt biệt thiếu chút nữa trực tiếp ngã nhào, cả tam tông
đệ tử cũng đều trợn tròn mắt.

Đen quá! Lẽ nào gã chuyên môn cảo lộ, cần bao nhiêu lần cảo lộ mới đen thế
này.

“A?”

Ngụy Tác cũng đầm đìa mồ hôi.

Rõ ràng vì tu luyện Huyền Sát đại pháp, lúc song tu nguyên dương nguyên âm
dung hợp, chu thiên tuần hoàn không ngớt. Tinh trụ đen như thế vì gã cảo lộ
nhiều lần. Màu đen quá mức nên quang hoa băng, hỏa lưỡng hệ linh căn của gã
cũng được che giấu.

Ngụy Tác thấy toàn bộ tu sĩ như muốn điên cuồng thì ngượng ngập quyền: “Xin
lỗi.”

“Kiểm nghiệm uy năng pháp bảo!”

Đệ tử Hải Tiên tông đều triệt để chấn kinh trước màu sắc của “Ngụy trưởng
lão”, định thần lại mới hoàn thành khâu này. Tiếp đó một trưởng lão Tử Vi tông
râu bạc hô lên với giọng như đang hát xướng, tế xuất một pháp khí như cái chậu
rửa tay màu vàng.

Pháp khí như cái chậu rửa tay màu vàng này kkhảm đầy các loại bảo thạch, trông
hoa lệ tột bậc.

Trưởng lão đó dồn chân nguyên vào, pháp khí rực kim sắc quang hoa, hình thành
màn sáng như cánh cửa.

Bắt đầu từ Tử Vi tông, tam tông tu sĩ tham gia Hải liệp đại hội đều đi qua đó.

Đến lượt Hải Tiên tông, Ngụy Tác cũng đi đầu tiền.

Thấy không có gì khác lạ, Ngụy Tác thầm thở phào.

Hóa ra pháp bảo này của Tử Vi tông là Tam thanh giám bảo bồn, từ thượng cổ lưu
truyền lại, khi pháp bảo trên cấp linh giai thượng phẩm đi qua, kim sắc quang
mạc sẽ xuất hiện phản ứng. Hiện tại Ngụy Tác để hết mọi thứ, kể cả tấm phù lấy
được ở Ma Nhãn đảo mà dù với tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng vẫn không cách nào
sử dụng, lại cho Cơ Nhã. Gã chỉ mang theo một chút đơn dược tất yếu và pháp
bảo có thể sử dụng được.

Thực huyết pháp đao và “phi kiếm như cánh cửa” thực tế có uy lực cao hơn linh
cấp cao giai pháp bảo, Ngụy Tác quả thật hơi lo. Nếu quang mạc có phản ứng,
mấy trưởng lão đối phương bảo rằng phi kiếm của gã kỳ lạ, là pháp bảo chứ
không phải kiếm, thì thế nào cũng xảy ra tranh biện.

Hiện tại Tam thanh giám bảo bồn không có phản ứng, rõ ràng cổ bảo không coi
pháp khí hút máu như Thực huyết pháp đao và phi kiếm dựa chủ yếu vào chất liệu
cùng chân nguyên lực là đạo giai pháp bảo.

Ba mươi tu sĩ đều đi qua màn sáng của Tam thanh giám bảo bồn, chứng minh không
có pháp bảo linh cấp thượng phẩm trở lên. Tam tông trưởng lão và các nhân vật
khác đều lui lại, giữ cự ly nhất định với ba mươi tu sĩ. Đấy là quy củ, e rằng
sau khi kiểm nghiệm còn ai đó giở trò.

“Tất cả đều không có vấn đề gì, lưỡng vị đạo hữu, Minh Nguyên tông hiện tại bố
trí chiết quang pháp kính, chắc không thành vấn đề chứ?”

Lý Minh Hà chuyển quay lại hỏi Hiên Viên lão tổ và Tử Tinh chân nhân.

“Mau lên, lão phu nóng lòng rồi.” Hiên Viên lão tổ cười ha hả.

“Lão tặc này có phải già rồi hồ đồ không?” Lý Minh Hà và Tử Tinh chân nhân đều
nghĩ thế.

Hiên Viên lão tổ hưng phấn vậy, Tử Tinh chân nhân không dị nghị gì, hai trưởng
lão Minh Nguyên tông bắt đầu công việc.

Sáu tia bạch quang từ tay hai trưởng lão bắn vào tầng không Hắc Mộc quần đảo,
là sáu bạch sắc tinh phiến mấy chục trượng cong như vầng trăng.

Lý Minh Hà điểm tay tế xuất lam sắc tinh trụ chứa đầy phù văn huyền ảo nhàn
nhạt.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận