“A! Ngươi định làm gì!”
Trong thạch thất Ngụy Tác chuyên dụng nuôi dưỡng Phệ tâm trùng, lão đạo râu
chuột lại kêu ré lên.
Sau mười mấy canh giờ bị giày vò, lại bị Ngụy Tác dùng Hạt vĩ phong độc châm
đâm mấy lần, giọng lão đạo râu chuột cũng khàn khàn, lúc ré lên càng chói lói,
cực kỳ khó nghe.
Lão đạo râu chuột cũng cho rằng mình gặp phải kẻ thường biến thái, vốn lão
không sợ chết nhưng không ngờ đối phương tựa hồ không thèm hỏi mà chỉ muốn
giày vò làm niềm vui. Mười mấy cah giờ này, đối phương đã đổi năm sáu kiểu tra
tấn khiến lão cơ hồ chết đi sống lại mà không hỏi nửa câu.
Giờ đối phương lại cầm một mớ lông không rõ lấy từ yêu thú nào, hào hứng đi
vào.
Nghe giọng lão còn khó nghe hơi khóc, Ngụy Tác đang cầm một mớ lông đen đột
nhiên để ý đến lão, mỉm cười: “Còn làm gì nữa, trồng lông thôi.”
“Trồng lông, trồng lông gì hả?” Lão đạo râu chuột dù toàn thân tê dại, không
cách nào động đậy, cũng co rút lại, kêu to.
“Thì là khoét một lỗ trên mình ngươi rồi cắm lông vào, lúc đó ngươi sẽ thành
người mọc lông.” Ngụy Tác nheo mắt: “Bất quá thuốc trồng lông này ta thí
nghiệm lần đầu, hữu hiệu hay không thì chưa biết.”
“A!” Lão đạo râu chuột kêu ré lên, “Ta cầu xin ngươi đừng giày vò ta nữa, cho
ta được thống khoái, ta sẽ khai hết!”
“Ai biết được ngươi nói thật hay giả, ta chứ trồng lông xong rồi tính.” Ngụy
Tác bảo.
“Ta… ” Lão đạo râu chuột thiếu chút nữa trực tiếp ngất xỉu, cố sống cố chết
kêu lên, “Ta thề là nói thật toàn bộ, nếu có câu nào giả thì ngươi hẵng trồng
lông!”
“Được thôi.” Ngụy Tác tỏ ra vui vẻ gì nhìn mớ lông đen trong tay: “Nói xem
ngươi là ai?”
“Ta tên Diệp Tán Nhân, người của Hắc Sát ở Thất Tinh thành.” Ngụy Tác vừa dứt
lời, lão đạo râu chuột vội kêu lên, sợi gã đổi ý, trồng lông xong mới thèm
hỏi.
“Người của Hắc Sát?” Ngụy Tác nhăn mày, “Sao ngươi lại đuổi theo ta, vừa thấy
mặt là hạ sát thủ?”
“Không phải vì ngươi ở Lạc Nguyệt thành đã đến Linh Bảo phường hả?” Diệp Tán
Nhân phẫn hận nói: “Linh Bảo phường hiện tại bị Hắc Sát ngầm giám thị, nhiệm
vụ của bọn ta là giết hết mọi tu sĩ tiếp xúc với Linh Bảo phường. Ta thấy
ngươi chỉ là tu sĩ Chu thiên cảnh tam trọng, cho rằng không khó đối phó, không
ngờ ngươi ẩn đi nhất trọng tu vi, có cả pháp khí có thể xung kích thần thức.”
“Thế nào, xem ra ngươi bất mãn vì bị ta bắt hả.” Ngụy Tác liếc đối phương.
“Ta…” Lão đạo râu chuột biến đổi nhãn quang mấy lần rồi thở dài, “Thắng làm
vua thua làm giặc, rơi vào tay ngươi ta không có gì để nói, chỉ mong ngươi cho
ta được thống khoái, đừng thử những thứ đó với ta.”
“Phải xem những thứ ngươi biết có giá trị với ta không đã.” Ngụy Tác hừ một
tiếng, “Các ngươi ngầm giám thị Linh Bảo phường làm gì?”
“Bọn ta được Kim Thứu cung ủy thác. Nguyên nhân vì đối phó Trân Bảo các, đề
phòng Cơ Nhã phái người đi cầu cứu.”
“Xem ra ngươi thích được trồng lông, chúng ta trồng xong hẵng tính.” Ngụy Tác
ra vẻ không thèm nghe nữa, nói với lão đạo râu chuột.
“Làm gì hả!” Lão đạo râu chuột kêu lên, “Nói chuyện không được sao, sao lại
đòi trồng lông.”
“Ngươi đùa hả, Kim Thứu cung định đối phó Trân Bảo các? Ta nghe nói Cơ Nhã sắp
được gả vào Đông Dao thắng địa, Kim Thứu cung còn không có cả tu sĩ Phân niệm
cảnh, mà dám đấu với Đông Dao thắng địa có Kim đơn kỳ đại tu sĩ?”
“Ta không nói dối.” Lão đạo râu chuột kêu lên: “Kim Thứu cung và Đông Dao
thắng địa căn bản cùng một giuộc.”
“Sao ngươi không nói Thiên Nhất môn với chúng cùng một giuộc.”
“Đích xác cùng một giuộc.” Lão đạo râu chuột muốn khóc mà không có nước mắt,
“Lần này Thiên Nhất môn và Đông Dao thắng địa, cả Kim Thứu cung liên thủ để
nuốt chửng Trân Bảo các. Đông Dao thắng địa tại Thất Tinh thành vẫn bị Tụ Tinh
tông chèn ép, Thiên Nhất môn không có bao nhiêu luyện đơn sư, Kim Thứu cung
vốn ngầm dựa vào Đông Dao thắng địa. Có được sản nghiệp của Trân Bảo các thì
Thiên Nhất môn và Đông Dao thắng địa đều có bón thành, Kim Thứu cung một
thành.”
Ngụy Tác cười ruồi nói: “Ngươi tưởng ta không biết đếm hả? Cộng lại mới có
chín thành?”
Lão đạo râu chuột thở hồng hộc: “Một phần còn lại là cho Hắc Sát.”
“Ngươi biết không ít đâu.” Ngụy Tác hừ lạnh: “Xem ra địa vị của ngươi ở Hắc
Sát không thường.”
“Ta đứng thứ ba trong Hắc Sát.”
“Đứng thứ ba mới có thực lực này, xem ra Hắc Sát cũng không ra sao cả.”
Lão đạo râu chuột cơ hồ thổ huyết.
“Hắc Sát thật ra có bao nhiêu người, tu vi cao hơn ngươi có những ai?” Ngụy
Tác hỏi.
Lão đạo râu chuột không còn dám cứng miệng, đáp thật: “Hắc Sát có hơn năm mươi
người, tu vi hơn ta chỉ có hai người, một là Ngân Diện, mới đạt Chu thiên cảnh
ngũ chưa lâu, lúc nào cũng đeo mặt nạ bạc, ta cũng chưa được thấy chân diện
mục. Còn lại là Hồng Tri Thù, tu sĩ Phân niệm cảnh nhất trọng, mỗi lần xuất
hiện đều bao trùm trong màu đỏ, thập phần thần bí. Hắc Sát do hai người đó
sáng lập.”
“Trước đây ta nghe nói người của Thiết Sách tại Linh Nhạc thành đối phó các
ngươi, tthật ra là chuyện gì, hiện tại người của Thiết Sách sao hả?”
“Bọn ta đối phó Thiết Sách, vì người của Thiết Sách và Trân Bảo các có quan hệ
không tầm thường.” Lão đạo râu chuột nói, “Thiết Sách vốn không có cao giai tu
sĩ. Trước đây vì không muốn Trân Bảo các nghi ngờ nên bọn ta ra vẻ sợ chúng.
Hai hôm trước, bọn ta dẫn dụ chúng ra ngoài Lạc Nguyệt thành để phục kích. Nếu
không vì một nữ tu lợi hại có quan hệ với chúng đi qua thì chúng đã chết
sạch.”
“Ngươi cũng tham gia phục kích?” Ánh mắt Ngụy Tác lạnh lại, “Thiết Sách thoát
được mấy tu sĩ?”
“Chừng ba, bốn người.” Lão đạo râu chuột nói.
“Trong số Thiết Sách tu sĩ bị phục kích, có một nữ tu cao ráo không?”
“Nữ tu cao ráo? Ngươi nói đến Nam Cung Vũ Tinh?” Lão đạo râu chuột ngẩn người:
“Nàng ta trọng thương, được nữ tu lợi hại đó đưa đi.”
Ngụy Tác thở phào, lạnh giọng: “Nữ tu đó lai lịch thế nào?”
“Bọn ta không biết, nàng ta có tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng. Bất quá chúng ta
đông người nên lúc cứu Nam Cung Vũ Tinh, nàng ta cũng bị thương nhẹ.” Lão đạo
râu chuột nói, “Bất quá người của Thiết Sách xưng hô nữ tu đó là Nam Cung tiền
bối. Pháp bảo lợi hại nhất của nàng ta là một sợi hỏa lăng công thủ vẹn toàn,
uy năng đạt linh cấp trung giai, xem ra không phải đệ tử đại tông môn nào,
chắc là tán tu có quan hệ với Thiết Sách.”
“Nữ tu tên Nam Cung?” Ngụy Tác trầm ngâm một chốc, đoạn hỏi: “Ngươi biết gì về
Trân Bảo các hiện tại?”
“Hiện tại trong Trân Bảo các có một trưởng lão họ Lý của Đông Dao thắng địa
tọa trấn.” Lão đạo râu chuột nói, “Bên ngoài Trân Bảo các, Đông Dao thắng địa
bố trí không ít người, trưởng lão họ Lý đó là một trong những trưởng lão lợi
hại nhất Đông Dao thắng địa, tu vi Phân niệm cảnh ngũ trọng, còn là thất phẩm
luyện đơn sư.”
“Phân niệm cảnh ngũ trọng, thất phẩm luyện đơn sư?” Nghe lão đạo râu chuột nói
vậy, Ngụy Tác thầm nhăn nhó. Trưởng lão họ Lý nào chắc là Lý Thiệu Hoa trưởng
lão mà đầu mục Tứ Hải đường Hoàng Thiên Nhai nói đến .
“Để hoàn tất mọi việc, tám ngày nữa, Đông Dao thắng địa thiếu chủ Đổng Thanh Y
sẽ qua đón Cơ Nhã.”
“Chỉ có tám ngày hả?” Ngụy Tác chợt có cảm giác lạnh ngắt.
Hiện tại trong số các nữ tu có quan hệ với gã, tạm gọi là thân mật, tính cả
Diệp Cố Vi mới được bốn người.
Hàn Vi Vi không rõ trúng thủ đoạn gì của Lý trưởng lão, Cơ Nhã bị bức phải lấy
người của Đông Dao thắng, Diệp Cố Vi và Diệp Tiêu Chính được an bài đến Trân
Bảo các, hiện tại rất có khả năng cũng bị giam lỏng ở đó. Nam Cung Vũ Tinh
trọng thương, được cứu đi đâu không rõ. Lẽ nào Kim Xảo Nhi chết rồi, coi như
gã không hoàn thành lời hứa, lời thề độc của Kim bà bà ứng nghiệm với mọi nữ
tu biết gã?
“Hắc Sát tu sĩ các ngươi liên lạc với nhau bằng cách nào?” Hít sâu một hơi,
Ngụy Tác hỏi tiếp.
Lão đạo râu chuột nói: “Thường thì Ngân Diện tìm. Y biết nơi ở của mỗi người
trong Hắc Sát. Nếu bọn ta đổi nơi ở hoặc phải đi đâu thì sẽ để lại ám hiệu, y
nhìn là biết.”
“Cả ngươi cũng không rõ cách tìm Ngân Diện và Hồng Tri Thù? Chúng không phải ở
gần Linh Đơn phường sao?” Ngụy Tác mắt ánh lên, hỏi: “Hắc Sát có bao nhiêu
người quanh Linh Đơn phường?”
“Có hơn hai mươi tu sĩ, nhưng người chủ sự ở Linh Đơn phường là ta, họ chắc
không ở đó.”
Ngụy Tác thầm lắc đầu. Đều là tu sĩ tu vi không bằng lão đạo này, giết cũng vô
dụng, không thể ngưng thành huyết châu lợi hại cho Thực huyết pháp đao.
“Hai tấm này là phù lục gì?” Trầm ngâm một chốc, Ngụy Tác lấy ra hai tấm hoàng
sắc chỉ phù mà lục bào lão đầu cũng không nhận ra, hỏi lão đạo râu chuột.
“Là Yêu thi phù.” Lão đạo râu chuột thở dài, giải thích: “Có thể trong thời
gian ngắn khống chế thi thể yêu thú biến thành cương thi yêu thú.”
Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-Cac-Manh-Thuong-
Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: