Không ngờ ở đây lại gặp Côn bằng kim lý!
Cùng là lục cấp yêu thú, số lượng cũng khác nhau. Như lục cấp trung giai Hoàng
kim viên, số lượng tại bên ngoài Thiên khung rất nhiều còn Côn bằng kim lý,
mấy chục năm khó gặp.
Ví như Hoàng kim viên, tuy thực lực dã thị đạt đến lục cấp trung giai, nhưng
giết xong thì chỉ có lớp da lực phòng ngự kinh nhân và một viên yêu đơn là hữu
dụng, còn Côn bằng kim lý thì khác, yêu thú thủy sinh này là kim, thủy lưỡng
hệ yêu thú hiếm có, không chỉ lớp vảy và xương trong thân thể có thể dùng để
luyện chế pháp bảo, pháp khí, mà một đoạn xương sống có từ lực kỳ lạ, luyện
chế thành pháp bảo có thể khiến pháp bảo kim loại của đối phương trở nên trầm
trọng, hành động gặp trở ngại.
Pháp khí, pháp bảo của tu sĩ phần lớn đều luyện chế từ các loại tinh kim. Nếu
có pháp bảo như thế, lúc đối địch mang ra biến phá khí của đối phương đang
công kích thành chậm như rùa rồi lấy ra một nắm Âm lân sa thì khẳng định đối
phương muốn khóc mà không có nước mắt.
Cao giai yêu thú trên mình toàn nguyên liệu tốt này, Ngụy Tác đương nhiên thèm
muốn.
Nhưng có điều lục cấp trung giai yêu thú có dễ bị trêu vào?
Côn bằng kim lý có thể kích phát mấy loại thuật pháp công kích phạm vi rộng
với uy lực kinh nhân. Ban nãy Ngụy Tác dùng Vọng khí thuật, chỉ có hắc bào tu
sĩ và trung niên tu sĩ mặc kim sắc pháp y có tu vi Chu thiên cảnh ngũ trọng,
còn lại tối đa là Chu thiên cảnh nhất lưỡng trọng, chín đệ tử Kim Thứu cung
mới chỉ có tu vi Thần hải cảnh ngũ trọng.
Như thế mà dám đến vây giết lục cấp trung giai yêu thú, khẳng định có thủ đoạn
gì đó.
Cùng lúc, trong hơi sương tràn ra một đạo bạch quang lấp lánh, càng lúc càng
hiện rõ trên không, hóa thành một tòa bảo tháp chín tầng như được điêu khắc
bằng băng, cao chừng một trượng.
Trong bảo tháp, hàn khí như sợi dây trắng ngần xuất hiện, càng lúc càng nhiều
càng đậm, chỉ trong tích tắc, từng mũi băng dài chừng ba thước hình thành
quanh tháp, ngay cả Ngụy Tác ở cách cả trăm dặm cũng thấy nhiệt độ đang xuống
thấp.
“Linh giai pháp bảo!”
Uy năng này, dù là hai người đầu óc đơn giản như Chu Tiếu Xuân cùng Chân Sùng
Minh ở sau lưng Ngụy Tác cũng nhận ra là linh giai pháp bảo.
Mọi mũi băng như mưa rào trút xuống Côn bằng kim lý ở giữa hồ.
Ngụy Tác nhíu mày, nhìn uy thế của mũi băng liên miên xuất hiện, dù ai đó bảo
gã là không phải pháp bảo linh giai hạ phẩm trở lên thì gã tuyệt đối không
tin.
Hai con mắt vốn vàng chóe trên đầu Côn bằng kim lý ở giữa hồ đột nhiên rực
hồng quang.
Trước mắt nó xuất hiện ít nhất hơn hai trăm ngọn thủy tiễn, như dừng lại trên
không trung rồi bắn ra, trông như vô số con cá trắng toán đang bay qua bay
lại, cực kỳ đẹp mắt. Cơ hồ tuyệt đại đa số mũi băng bị đánh tan, một ít đánh
trúng mình nó, nhưng nó tựa hồ không có cảm giác, dễ dàng chặn lại.
“Đi!”
Cùng với tiếng quát, trong màn sương dấy lên hơn trăm ngọn lửa đỏ. Cùng lúc,
mặt đất được sương phủ đột nhiên có động tĩnh, ít nhất cũng hơn hai mươi xử
chỗ cuồn cuộn bùn cát, phạm vi ngày càng rộng, hình thành một gò đất nhô lên,
bốp một tiếng, như túi da căng hơi bị đâm thủng, hơn hai mươi cột nước mang
theo cát bùn hung hãn nổ tung trong trận thế của Kim Thứu cung.
Chát! Hôi y tu sĩ xót ruột tột bậc kinh hô.
Lam sắc trận kỳ bị Côn bằng kim lý phá hủy, mọi lá cờ còn lại cũng mờ nhạt
linh quang, lớp sương bao phủ mặt hồ tan dần.
“Trúng!”
Các loại quang hoa phòng ngự lóe lên, một tu sĩ mặc pháp y màu chàm quát to,
một chiếc vòng vàng lao vút vào màn sương đang tan, lập tức biến thành chiếc
vòng lớn cỡ gian phòng, ép xuống Côn bằng kim lý trong hồ.
Nhưng chiếc vòng chưa tới gần, Côn bằng kim lý há miệng phun ra cột nước,
choang một tiếng, chiếc vòng rõ ràng là linh giai pháp bảo thuộc loại trọng
lượng chao chát trên không nhưng không rơi xuống.
“Lợi hại quá!”
Côn bằng kim lý bá đạo đến độ Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi đều sởn gai ốc.
Vài món linh giai pháp bảo căn bản không làm gì được lục cấp trung giai yêu
thú như nó.
Thịch!
Cùng lúc đó, thân thể Côn bằng kim lý rung mạnh dưới nước, bờ hồ cách nó chừng
một trăm, chúng nhân Kim Thứu cung đang đứng lại sôi trào sóng nước, bắn tung
vô số thủy nhận.
“A!”
Nhất thời, tu sĩ Kim Thứu cung liêu xiêu, có tu sĩ xuất hiện cả vết máu trên
mình như bôi màu.
Côn bằng kim lý phát ra mỗi một đạo thuật pháp, uy lực có phần cao hơn linh
giai hạ phẩm pháp bảo, tốc độ thi pháp cũng cao hơn tu sĩ Chu thiên cảnh ngũ
trọng.
Toán tu sĩ này không phải đối thủ của Côn bằng kim lý, thì trong màn sương
trăng đang tan nhanh chợt vang lên tiếng gầm chói lói, uy thế cực kỳ kinh
nhân, khiến tai bọn Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi ong ong mãi.
Tiếp đó cuồng phong nóng rực đột nhiên dấy lên, lớp sương mỏng sắp tan quanh
hồ liên bị quét sạch.
Một con yêu thú như giao long, toàn thân vằn vện đỏ rực, hỏa diễm rừng rực
xuất hiện trước mắt chúng nhân.
“Không phải chứ!”
Ngụy Tác thiếu chút nữa nghẹn chính nước miếng của mính!
Thể hình yêu thú này quá đáng sợ, so với nó thì đám tu sĩ Kim Thứu cung không
khác nào trẻ nít.
Đầu giống kỳ lân nhưng trên mình có bốn ngọn trảo đỏ lòm, ngọn nào cũng lớn
hơn thân thể Ngụy Tác.
Hỏa yêu long!
Rõ ràng là lục cấp trung giai yêu thú, Hỏa yêu long!
Ầm!
Tích tắc Hỏa yêu long hiển hiện, hai con mắt như hồng bảo thạch lóe hung
quang, há miệng phun ra một cột lửa như thùng nước. Xoạt một tiếng, Côn bằng
kim lý nhất thời không phòng bị, không ngờ đột nhiên xuất hiện hỏa hệ yêu thú
như thế bị trúng đòn, thống khổ lăn lộn trong nước.
Đắc thế không buông, Hỏa yêu long lắc đầu, một viên hồng sắc yêu đơn lớn cỡ
nắm tay bay ra, rai xuống một vạt đơn hỏa như thực chất trùm lên Côn bằng kim
lý.
Đồng thời, hắc bào tu sĩ đứng đầu nhóm lao vút lên không, điều khiển băng tháp
có uy năng gần đạt linh giai trung giai phun ra băng hàn chi khí, đông cứng
mặt hồ quanh Côn bằng kim lý.
Mấy tu sĩ còn lại cũng cực kỳ ăn ý, mỗi người phát ra một tấm pháp phù, hồng
quang sôi trào trên không trung tạo thành một dải mây lửa trên mặt hồ, hỏa cầu
dày đặc, trong đó có cả hơn trăm quả nham tương cầu lớn cỡ bánh xe.
“Xoạt!”
Một viên bích lục sắc yêu đơn bằng nắm tay từ miệng Côn bằng kim lý phun ra,
rải tung tóe vô số đơn dịch, va chạm với đơn hỏa trút xuống, phát ra tiếng xèo
xèo kinh người. Cùng lúc đó, trên mình Côn bằng kim lý bị một vết thương cỡ
thùng nước ở cổ chợt rực lên kim sắc quang hoa, hình thành kim sắc quang tráo
rất dày.
Các loại hỏa vân, hỏa cầu và nham tương đánh trúng nó liền bị kim sắc quang
tráo chặn lại, nổ tung tóe.
“Con bà nó chứ!”
Ngụy Tác chưa từng thấy cảnh cả toán tu sĩ nhất tề đối phó yêu thú lục cấp
trở, hà huống một phe còn có yêu thú cùng cấp trợ trận, quả thật với gã đúng
là kinh tâm động phách. Nhưng sau khi được đại khai nhãn giới thì gã lại bực
bội thầm ré lên.
Ban nãy hôi y tu sĩ tế xuất lam sắc tiểu kỳ, rõ ràng cũng như Linh vụ trận kỳ
có thể phòng ngự cho động phủ, cộng thêm cả Côn bằng kim lý đều khiến gã thèm
muốn, có điều lam sắc tiểu kỳ đã bị tổn hại, Côn bằng kim lý xem ra không
chống chọi được lâu, là vật trong túi toán người Kim Thứu cung này.
Côn bằng kim lý mà bị chúng lấy đi trước mắt thì thật không cam lòng.
Hỏa yêu long cũng là lục cấp, làm cách nào chạm vào được? Không tính Hỏa yêu
long, chỉ với hai tu sĩ tu vi Chu thiên cảnh ngũ trọng, Ngụy Tác có đánh lén
cũng không phải đối thủ.
Ai mà lại thuần hóa được Hỏa yêu long? Trước đây gã chưa từng nghe nói Kim
Thứu cung thuần dưỡng được yêu thú cỡ đó!
Nhất thời, đầu óc Ngụy Tác liên tục lóe lên mọi ý nghĩ.
Đúng lúc đó, biến cố phát sinh!
Xoạt, toàn bộ kim quang trên mình Côn bằng kim lý tắt đi, yêu đơn xanh biếc
rực quang hoa hình thành một trụ nước đánh vào cổ Hỏa yêu long!
Hỏa yêu long mắt vốn rực hung quang giờ tỏ ra kinh hãi tột bậc.
Hồng sắc yêu đơn được thôi động đến cực hạn, bạo phát đơn hỏa, nhưng không
ngăn đươc trụ nước xanh biếc, chát một tiếng bị đánh văng đi, cổ thủng một lỗ
to.
Cùng là lục cấp trung giai yêu thú, Hỏa yêu long hung diễm ngút trời lại không
địch nổi Côn bằng kim lý!
Ngụy Tác ngẩn ra rồi phản ứng ngay, thể hình Hỏa yêu long tuy to nhưng chưa đủ
tuổi còn Côn bằng kim lý sống lâu hơn nên đương nhiên lợi hại hơn.
Ầm!
Hỏa yêu long bị trọng thương, toàn bộ tu sĩ trên bờ hồ biến hẳn sắc mặt, mọi
pháp bảo, thuật pháp, nhân cơ hội giáng vào Côn bằng kim lý.
Nhất thời, Côn bằng kim lý tóe máu, xuất hiện vô số vết thương, cũng bị trọng
thương. Tiếng rít thê thảm vang lên, sóng nước ngút trời đánh tan mặt hồ đóng
băng, thân ảnh khổng lồ của nó chìm xuống nước.
“Mau đuổi theo!”
Chỉ loáng thoáng nghe được kim sam tu sĩ gầm lên kinh nộ dị thường, nhanh
chóng bôi thứ gì đó lên cổ Hỏa yêu long đang trào máu, rồi lấy ra pháp bảo,
chúng tu sĩ nhao nhao bám theo, cùng lao xuống hồ.
Mặt hồ trừ sóng cuộn chưa lặng thì chỉ còn băng nổi va nhau tanh tách, không
có bóng ai.
Bên hồ chỉ còn lại một đệ tử Thần hải cảnh ngũ trọng của Kim Thứu cung trông
nom Hỏa yêu long.
Hỏa yêu long vừa hung diễm thao thiên, hiện tại máu trên cổ đã ngừng chảy
nhưng nằm nềm nhũn như con rắn chết trên bãi cỏ, thân thể kinh rợn đang thoi
thóp.
“Các ngươi đợi ta ở đây.” Ngụy Tác chợt sáng mắt, như thể đã quyết định, nói
nhanh với Hàn Vi Vi.
“Ngươi định làm gì!” Hàn Vi Vi cả kinh.
“Ta phải xử lý Hỏa yêu long!” Ngụy Tác nuốt nước bọt, thần sắc như một kẻ tham
tiền.
Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-Cac-Manh-Thuong-
Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: