Thông Thiên Chi Lộ

Chương 128: Nghiền nát thành tương!

Có thể dùng các phím mũi tên Sang phải, Sang trái để đọc truyện.

“”Ma âm pháp khí, con bà nó chứ, lại bức ta phải tổn hao nguyên khí. Ta giúp
ngươi một chốc, mau tìm cách giải quyết.” Giọng lục bào lão đầu vang lên ấm ức
trong tai Ngụy Tác, cùng lúc đó, đầu óc gã tỉnh táo lại.

“Chà!” Ngụy Tác liếc thấy lục sam thiếu niên vừa “thổi tiêu”, vừa lén lén lút
lút lần tay xuống bên trái kích phát linh khí hình răng thú.

Đồ vật của đệ tử tinh anh đại tông môn hơn xa tán tu thông thường, nếu không
có lục bào lão đầu chặn lại giúp, giờ này chắc gã còn váng óc, đã bị bắn thủng
ngực lâu rồi.

“Nhĩ muội yêu!”

Ngụy Tác toét miệng với lục sam thiếu niên, học theo Lưu Tam Pháo kêu lên rồi
xoay Xích giáp thuẫn, chát một tiếng chặn đứng đạo bạch quang, đồng thời cũng
kích phát Âm mị nhận.

Lục sam thiếu niên ngẩn người.

Rõ ràng Ngụy Tác vừa mới liêu xiêu, y định đến nhặt xác thì gã lại tinh thần
rỡ ràng mắt một câu “Nhĩ muội yêu”.

Bất quá y không dừng tay, Xích ngao thuẫn đưa lên nghênh đón Âm mị nhận thanh
thế kinh nhân.

Chát một tiếng, Xích ngao thuẫn vốn đã phá tổn, bị Âm mị nhận cắt đứt như thái
rau.

“Nhĩ thư yêu!”

Lục sam thiếu niên học theo Ngụy Tác, cũng bật cười lạnh, pháp khí như sợi dây
lưng màu vàng lại phát ra, quấn lấy Âm mị nhận đã giảm bớt uy năng sau khi cắt
đứt Xích ngao thuẫn.

Nhưng tưởng Âm mị nhận bị lục sam thiếu niên thu mất thì một dải hắc quang
chói lòa từ tay Ngụy Tác rực lên, chém vào pháp khí màu vàng.

Tiếng xé lụa vang lên, sợi dây lưng màu vàng thủng một lỗ, linh khí tiêu tan
rơi xuống như cái giẻ rửa chân của bà già.

“Ha ha!”

Vốn định bỏ chạy nếu không phá được pháp khí của đối phương, Ngụy Tác thấy vậy
thì quay lại nhăn nhở nói to, “Không phải thư thư của ta, mà là của ngươi!”

“Hai món linh giai pháp bảo công kích?” Lục sam thiếu niên vốn rất ung dung,
hiện tại không chỉ bị Ngụy Tác phá mất một món pháp khí trân quý mà còn bị gã
trêu thì lửa giận bốc lên đùng đùng, rít vang: “Chỉ với thế này, ngươi chưa có
tư cách huênh hoang trước mặt ta!” Dứt lời trong tay y xuất hiện hai vật.

“Đùa gì hả?” Ngụy Tác lập tức kêu lên thê thảm, liều mạng phát ra hỏa thuẫn.

Âm lân cốt kiếm!

Lục sam thiếu niên lấy ra Âm lân cốt kiếm gã từng dùng đối phó tu sĩ Chu thiên
cảnh lưỡng trọng Văn Đạo Các!

Vật này sử dụng là coi như đốt trụi một nghìn năm trăm viên hạ phẩm linh
thạch, lục sam thiếu niên lấy ra liền hai thanh!

Với lực phòng ngự của Xích giáp thuẫn chỉ miễn cưỡng đỡ được nhưng Ngụy Tác
cũng biết sau đó Xích giáp thuẫn coi như bị phế.

Ngụy Tác thấy đối thủ lấy ra hai thanh Âm lân cốt kiếm thì kinh hãi ré lên. Có
điều lục sam thiếu niên của Nguyệt Hoa tông cũng xanh mặt sợ hãi gì đột nhiên
phát hiện ở sau lưng, không từ lúc nào xuất hiện một con ngũ cấp cao giai Song
đầu khuyển!

Song đầu khuyển cơ hồ đã giao thủ với tu sĩ nào đó, hai cái đầu đều máu thịt
bầy nhầy, nhưng lúc nà nó lại phun ra hai viên yêu đơn.

Một viên hồng sắc hỏa đơn và một viên hoàng sắc lôi đơn, đều hướng vào y.

Uy lực yêu đơn Song đầu khuyển oanh kích thì lục sam thiếu niên hiểu rất rõ,
cơ hồ theo ý thức, y cuống quít tế xuất một tấm kim sắc tiểu thuẫn lai có hoa
văn hình hoa hướng dương, cùng lúc đó, một thanh Âm lân cốt kiếm rời tay lao
vào Song đầu khuyển.

Ầm một tiếng, âm lân hỏa kiếm khí thế kinh nhân nổ tung, nhưng tròng mắt lục
sam thiếu niên co rút lại vì chỗ Song đầu khuyển đứng chỉ gợn lên như sóng
nước.

“Chết đi!”

Biết thời cơ không thể để mất, Ngụy Tác lại sử dụng hắc sắc tiểu tiễn, chát
một tiếng, trực tiếp đâm thủng linh quang quang tráo quanh người lục sam thiếu
niên.

Trong tích tắc đí y kịp phản ứng, sắc mặt cực kỳ khó coi phất tay, kim sắc
tiểu thuẫn chặn được hắc sắc tiểu tiễn của Ngụy Tác.

Khẽ phất tay, linh quang quang tráo ban nãy bị đâm thủng lại xuất hiện, bao
lấy y.

“Ảo quang pháp phù, không ngờ ngươi có cả pháp phù này, đúng là ta đã coi
thường ngươi.”

“Bất quá với pháp khí công kích linh giai của ngươi thì không thể công phá
phòng ngự của ta. Còn tấm pháp thuẫn của ngươi thì ta muốn xem sau khi nghênh
tiếp Âm lân cốt kiếm xong thì chịu nổi Quỷ nha nhận xung kích mấy lần.” Chặn
đòn của Ngụy Tác xong, lục sam thiếu niên không vội xuất thủ mà cất giọng lạnh
lùng cực độ.

“Ngươi thật sự không có thư thư hoặc muội muội?” Ngụy Tác đột nhiên nhe răng
cười, hỏi một câu không đầu không đuôi.

Lục sam thiếu niên lại sững sờ. Y có cảm giác sát khí của mình cực độ kinh
nhân nhưng đối phương vẫn cười được, lại đột nhiên hỏi một câu gần như ngu
xuẩn.

“Mặt trắng ngươi trông cũng khá, nếu có thư thư hoặc muội muội giới thiệu cho
ta, có khi ta sẽ tha cho ngươi.” Ngụy Tác tiếp lời, “Ngươi nói không sai, pháp
thuẫn của ta bị Âm lân cốt kiếm oanh kích xong sẽ không chịu nổi linh giai
pháp bảo chân chính xung kích. Bất quá tiếc là ta còn một món ẩn hình pháp khí
có thể trực tiếp xuyên thấu linh quang quang tráo.”

“Chết đến nơi rồi còn lớn lối, ba năm trước ta đã đọc hết sách của Nguyệt Hoa
tông mà ucngx không nghe nói có ẩn hình pháp khí có thể xuyên thấu linh quang
quang tráo.” Lục sam thiếu niên cười lạnh khinh bỉ cực độ.

Nhưng đúng lúc đó vag lên tiếng xoạt, linh quang quang tráo trước mặt y đột
nhiên nổ vang, rõ ràng có ẩn hình pháp khí xung kích vào quang tráo.

Hơi lạnh trong mắt y dâng lên, trong mắt bất giác co lại, tựa hồ muốn nhìn rõ
xem pháp khí gì đánh vào linh quang quang tráo thì sau gáy vang lên một tiếng
động khẽ, máu tóe ra.

Hai mắt lồi lên, thân thể lục sam thiếu niên co rút lại rồi đổ gục xuống.

“Con bà nó chứ!”

Ngụy Tác cơ hồ theo thế sét đánh không kịp bưng tai lấy ra nô thú đại, thu Phệ
tâm trùng lại, lao vút tới cạnh thi thể tu sĩ râu quai nón, lục lọi một hồi
tìm được một tấm ngọc phù xanh đậm, trông như tấm lệnh bài.

Không hề chần chừ, Ngụy Tác thu hết mọi thứ của lục sam thiếu, kích phát ngọc
phù đặc biệt trông như lệnh bài.

Ô quang trùm lên lục sam thiếu niên, tích tắc sau mọi món đồ của y kêu tanh
tách, bốc khói xanh.

Ô quang và làn khói đều tan biến, Ngụy Tác thu lấy toàn bộ mọi thứ của râu
quai nón và lục sam thiếu niên vào nạp bảo nang, đoạn nhanh chóng móc nốt mấy
thứ của cung trang thiếu nữ bị lục sam thiếu niên hạ sát đoạn đứng dậy lướt
vào khu rừng canh đó, làm gãy mấy cây bụi tạo thành dấu tích di chuyển giả rồi
thận trọng lui ra, đi theo hướng khác.

Gần nửa canh giờ sau, đã chính thức vào khu vực ngoại vi đông nam Di Thiên
cốc, Ngụy Tác lại chui vào một hốc cây không lấy gì làm sạch sẽ.

“Gặp đầm không nên xông vào, gặp động không nên chui vào”, câu nói quen thuộc
của tu đạo giới dể khuyến cáo các tu sĩ lỗ mãng là đầm sâu và động huyệt
thường có yêu thú chiếm cứ, muốn giữ mạng thì đừng vào những nơi đó. Bất quá
hiện tại Ngụy Tác cho rằng bất kỳ động nào cũng là nơi tốt lành với gã, nên
khi kiểm kê chiến lợi phẩm cũng chui vào đó.

Cũng may trong Di Thiên cốc chỗ nào cũng có cổ thụ mấy chục người ôm mới vừa,
muốn tìm một hốc cây quả thật phi thường giản đơn.

“Ngươi quả nhiên là bảo vật mang theo để giết người cướp của.”

“Ta như thế có tàn nhẫn lắm không nhỉ?”

Chui vào hốc cây bẩn thỉu, Ngụy Tác lẩm bẩm.

Câu thứ nhất là nói với nô thú đại trong ngực áo, câu thứ hai là với lục bào
lão đầu.

Đối diện đệ tử tinh anh Nguyệt Hoa tông lần này, Ngụy Tác thắng nhưng cực kỳ
hung hiểm.

Đầu tiên dùng một tấm Ảo quang phù khiến đối phương chú ý, bằng không hai
thanh Âm lân cốt kiếm cùng thi triển thì gã xong rồi.

Lúc chuẩn bị đến Di Thiên cốc, chế tác tấm Ảo quang phù này tiêu tốn của gã
không ít công phu, nguyên hóa trang cho Song đầu khuyển cũng rất tốn công, bày
ra tư thế hung thần ác sát cũng mất gần nửa canh giờ, rồi dàn cảnh Song đầu
khuyển phun yêu đơn cũng khiến gã nhức óc, phải dùng sợi tơ buộc hai viên yêu
đơn, treo phía trước Song đầu khuyển mới trống giống như thật, khiến đối
phương không kịp phản ứng, hao phí một thanh Âm lân cốt kiếm.

Tiếp đó gã lại mạo hiểm lén phái Phệ tâm trùng vòng ra ngoài quang tráo của
lục sam thiếu niên, nhân lúc quang trái bị đâm thủng thì lẻn vào, thành công
cho y một đòn trí mạng.

Nếu lục sam thiếu niên phát hiện sớm ra Phệ tâm trùng, thì nó còn rất nhỏ, cơ
hồ không có bao nhiêu lực phòng ngự sẽ bị đánh tan xác ngay. Bao bối giết
người cướp của tương lai còn lợi hại hơn linh giai pháp bảo sẽ tan nát.

Bất quá Phệ tâm trùng đã khống chế thì hiệu quả sát nhân còn hơn không bị
khống chế, khiến cả gã cũng rợn tóc gáy.

Vì Phệ tâm trùng bình thường không bị khống chế khi công kích tu sĩ, cắm ống
hút vào là theo thói quen sẽ hút não tủy, tu sĩ như lam sam thiếu niên chưa
biết chừng còn có ý thức, có thể phát động đòn phản kích sau cùng, nhưng Ngụy
Tác hạ lệnh cho ấu trùng cắm ống hút vào thì quấy loạn. Lần quấy loạn này
khiến óc lục sam thiếu niên biến thành một bãi nhầy, nên lúc nãy gã mới nói
với lục bào lão đầu rằng như thế có tàn nhẫn quá không.

Bình luận Báo lỗi
Bình Luận