Trong nội tâm Tần Phàm minh bạch, bất quá võ kỹ của hắn cũng không kém, nếu
như không phải vì khoảng cách giữa Võ giả và Võ sư, vậy hắn không sợ chút nào
cả!
– Ở trong nước ta có ưu thế tuyệt đối, chỉ cần cái này võ khí của Tần Hạo
Bạch hao hết, không thể hình thành võ giáp, ta có thể lập tức giết chết hắn!
Trong nội tâm Tần Phàm thầm nghĩ, cho nên hắn tiếp theo liền một mực né tránh,
cũng không muốn ngạnh bính chính diện với Tần Hạo Bạch. Võ giáp Cao cấp và võ
giáp đê cấp chênh lệch quá xa, Tần Phàm có thể đơn giản nổ nát võ giáp đê cấp,
nhưng rất khó tạo thành phá hư với võ giáp cao cấp, cho nên chủ động công kích
không phải là quyết định sáng suốt.
– Một võ giả lại có thể đạt tới trình độ như vậy, Tần Phàm này quả thật rất
mạnh, nhưng hết thảy đã xong! Mặc dù có chút lãng phí, nhưng ta không thể dây
dưa ở đây với hắn được.
Thấy mấy lần công kích đều không có cách nào tạo thành tổn thương lớn cho Tần
Phàm, ánh mắt Tần Hạo Bạch trở nên cực lạnh. Oán hận nhìn thoáng qua Tần Phàmở
phía xa xa, hắn chậm rãi từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một khối ngọc phù
loại nhỏ, trên đó có vầng sáng xanh da trời nhàn nhạt g vờn quanh lấy, rất là
thần bí.
– Võ phù!
Tần Phàm vừa nhìn thấy phiến ngọc phù này, trong lòng lập tức bị dọa đến chấn
động, không dám có nửa phần chần chờ, vội vàng nhanh chóng bơi đi với tốc độ
cao nhất về phía nước chảy vào, hắn phải lập tức rời khỏi chỗ này!
Võ phù này tuy rằng Tần Phàm trước kia chưa từng gặp qua, nhưng hắn đã nghe Cổ
Mặc nhắc tới qua, đó chính là do cường giả cảnh giới ngoài Võ Tôn dùng đại
năng lực niêm phong một phần lực lượng cất vào trong ngọc phù, người sử dụng
chỉ cần đưa võ khí vào trong là có thể dẫn động lực lượng khủng bố này!
Tuy rằng lực lượng cấp Võ Tôn phong ấn bên trong chỉ vẻn vẹn bằng 1% thực lực
bản thân, nhưng ít nhất cũng tương đương với một kích toàn lực của Tiên Thiên
Võ sư, uy lực cực kỳ khủng bố!
Trong huyệt động dưới mắt đất Võ sư họ Dư chỉ tùy ý một kích đã có thể xuyên
thủng vai hắn, như nếu như đối phương không lưu thủ thì chặt đứt bờ vai hắn
cũng không tốn sức nhiều. Tần Phàm hiện giờ tuy rằng thể phách được Ma Chủng
cường hóa, nhưng nếu để cho hắn chính diện nghênh đón một kích toàn lực của
một gã Tiên Thiên Võ sư, vậy thì hắn tuyệt đối không dám.
Chênh lệch giữa cảnh giới Võ giả và Tiên Thiên Võ sư thập phần to lớn!
– Chạy thoát sao?
Ánh mắt Tần Hạo Bạch hiện lên một tia khinh thường, lấy cảnh giới Võ sư hiện
giờ của hắn, ngũ quan đều đã được rèn luyện đến trình độ nhất định, mắt đủ sức
để trông thấy vị trí Tần Phàm hiện giờ, hắn không chần chờ nữa, lập tức quán
chú đầy đủ võ khí vào trong võ phù.
Ông!
Một tiếng chấn động nghe đinh tai nhức óc truyền bá trong nước, Tần Phàm đang
muốn chảy ra chỗ nước chảy vào, cũng thoáng chốc cảm giác như màng tai bị đâm
thủng, sau đó một cỗ khí tức cường đại từ sau lưng truyền đến, khiến hắn cảm
thấy lưng như lạnh buốt.
Tần Phàm biết rõ mình dù thế nào cũng khó chạy khỏi phạm vi công kích của võ
phù, vì vậy hắn cắn răng một cái dứt khoát ngừng lại, sau đó một cỗ nước chảy
dưới sự khống chế của Kỳ Lân Tí quay cuồng, tạo thành một tầng tầng Thủy Thuẫn
đỡ trước người hắn.
– Đi chết đi!
Võ phù trong tay Tần Hạo Bạch đã bị võ khí dẫn động, sau đó nhanh chóng ném về
phía Tần Phàm.
Oanh! Một tiếng chấn động cực lớn vang lên trong thông đạo, một đạo đao khí vô
cùng mạnh mẽ từ trong võ phù phóng xuât ra, ngưng tụ thành một thanh khí kình
trường đao khổng lồ.
Nước chảy trước mặt lập tức đều bị một đao kia phá vỡ, chính giữa chảy ra một
khu vực trạng thái chân không, nước chảy tách ra hai bên, thạch bích lập tức
nhao nhao vỡ vụn ra đi, đỉnh lối đi kia cũng bị một đao này chém sụp đổ.
Bành bành bành…
Hơn mười tầng Thủy Thuẫn trước mặt Tần Phàm giống như đang giãy dụa vậy, nhao
nhao nghiền nát. Ở trước mặt đao khí vô cùng cường đại, căn bản không tạo
thành bao nhiêu cản trở
Một đao kia mặc dù chỉ là tương đương với lực công kích của Tiên Thiên Võ sư,
nhưng dù sao cũng do Võ Tôn phát ra, cho nên lực phá hoại hơn xa Tiên Thiên Võ
sư bình thường!
– Quá mạnh mẽ!
Đạo đao khí cực đại kia phô thiên cái địa mà đến, Tần Phàm căn bản không có
không gian né tránh!
– Hừ!
Tần Phàm kêu rên một tiếng, cắn chặt răng, cánh tay phải huy động, hơn mười
đạo cột nước lập tức thành hình phóng về phía đao khí kia, muốn dùng đó để làm
yếu ớt uy lực của đao khí ngập trời, nhưng lại giống như lấy trứng chọi đá
vậy. Hơn mười đạo cột nước tiếp xúc liền bị đao khí kia đánh tan, mà hắn thì
bị lực cắn trả khiến khí huyết quay cuồng, khóe miệng cũng nhổ ra một ngụm máu
tươi nhỏ .
Nhưng Tần Phàm căn bản không có thời gian để ý chút vết thương nhỏ kia, đao
khí kia đanh tan tất cả Thủy Thuẫn và cột nước sau lập tức chém đến trước mặt
hắn, lưỡi đao cực kỳ lăng lệ ác liệt còn chưa rơi xuống trên người thì đã
khiến quần áo rách tung toé, trên làn da cũng xuất hiện vết nứt chằng chịt rất
nhỏ, bất quá cũng may thể phách hắn cường đại hơn xa Võ Giả thất cấp bình
thường, nếu không bản thể đao khí còn chưa đến thì hắn đã chết mất rồi.
Nhưng Tần Phàm đối với thương thế trên người lại không chút để ý, chỉ chăm chú
dùng Kỳ Lân Tí lực phòng ngự cao nhất bảo hộ bộ vị yếu hại đầu và trái tim!
Trong một khắc sinh tử này, tiềm năng toàn thân hắn đều bị đào ra, lúc này lân
giáp dữ tợn trên Kỳ Lân Tí nổi lên võ khí đỏ vàng đậm đặc, tuy rằng không thể
hình thành võ giáp như Võ sư nhưng ít nhất cũng có tác dụng phòng hộ nhất
định.
Oanh!
Tần Phàm rốt cục cũng tiếp xúc chính diện với đao khí kia, lực trùng kích
cường đại từ cánh tay truyền đến khiến thân hình hắn không ngừng thối lui. Mà
Kỳ Lân Tí vô cùng cứng răn kia cũng trong nháy mắt tiếp xúc này chảy ra huyết
thủy, ngay sau đó đao khí phô thiên cái địa lập tức nuốt hết người hắn, biến
hắn thành một huyết nhân.
Dư uy đao khí kia không tiêu, ngay sau mở cái động mà Tần Phàm đánh ra lớn
thêm vài lần, nước chảy vào càng thêm mãnh liệt, bởi vì Tần Phàm đứng ở cửa
thông đạo cho nên dòng nước xông đến trên người Tần Phàm liền không ngừng biến
thành huyết thủy nồng đậm, tràn ngập cả thông đạo.
– Đã xong.
Hồi lâu, thấy bên kia cuối cùng không còn động tĩnh truyền đến, Tần Hạo Bạch
chậm rãi thở phào nhẹ nhỏm, một loại cảm giác suy yếu cũng truyền khắp toàn
thân, nhưng vừa rồi khi sử dụng một đạo võ phù kia đã tiêu hao đại lượng võ
khí, hơn nữa võ giáp trên người cũng cần đại lượng võ khí chống đỡ.
Huyết thủy vẫn từ cửa động không ngừng truyền đến Tần Hạo Bạch cảm thấy cho dù
Tần Phàm không chết vì công kích của võ phù đao khí thì hiện giờ cũng mất máu
quá nhiều mà chết rồi, bất quá hắn vì bảo hiểm, vẫn đi tới phía kia, võ khí
trong tay bắt đầu khởi động, hắn muồn bồi thêm cho “thi thể” Tần Phàm một kích
nữa thì mới có thể an tâm.